![]() |
| Cơn gió lạ |
Có những khi cần những cơn gió lạ
Thổi vào đời bùng ngọn lửa đam mê
Gió miên man hồn anh say đắm
Cơn gió lạ đưa anh đến bên em.
Cơn gió lạ lùa vào mái tóc em
Làm tóc em tung bay trong chiều vắng
Gió mơn man hôn trên đôi má em
Đôi má ửng hồng ngại ngùng e ấp.
Có những chiều sánh bước bên nhau
Tay trong tay đi trong chiều gió lộng
Gió mang lời anh thì thầm đôi tai nhỏ
Yêu một chút và thích một chút nghe em.
Nếu một ngày gió không còn thổi
Mây ngừng bay và trái đất ngừng quay
Dù ngày đó em không còn bên anh nữa
Cơn gió lạ vẫn thổi mãi trong tim anh.
Nguồn: 24h
Trong một sự tình cờ, em vô tình gặp anh tay trong tay với cô gái khác. Cô ấy thật xinh đẹp và quyến rũ! Chẳng trách anh của em lại yếu lòng trước vẻ đẹp ấy?
![]() |
| Sao anh ra đi... |
Có những cảm xúc chưa kịp gọi thành tên, có những niềm vui chưa được trọn vẹn… mà những nỗi đau đã có cơ hội để bột phát.
Những cảm xúc yêu thương đã từng có, những niềm vui nho nhỏ đã hình thành. Bỗng dưng phút chốc tan biết vào hư không.
Còn nhớ ngày nào, con đường năm ấy, lá me bay phủ kín một góc đường. Anh cùng em, hai đứa mình thật hạnh phúc biết bao nhiêu? Anh còn nhớ không?
Quán café năm nào, chúng ta cùng vui vẻ bên nhau. Là nhân chứng cho mối tình của hai ta năm ấy. Anh còn nhớ không?
Nhớ mùa mưa năm ấy, anh cùng em, đi dưới trời mưa bay. Mưa lạnh thật nhưng lúc ấy, nhờ có ngọn lửa từ trái tim anh, từ trái tim em, làm ấm cả 2 tâm hồn, anh còn nhớ nữa không?
Vẫn còn nhớ như in ngày đó, anh lạnh lẽo đứng giữa trời mưa để đợi em tan học. Học trong lớp mà lòng em se lạnh. Không biết anh đứng chờ em giữa trời mưa có lạnh lắm không? Chắc anh vẫn nhớ?
Và vẫn nhớ như in ngày đó, sau khi chở em về, anh đã nói với em: "Em này, anh thấy chúng mình không hợp nhau, anh cần có thêm thời gian"... Em như chết lặng khi nghe lời anh nói. "Sao vậy anh? Em không hiểu, chúng mình vẫn còn vui vẻ, hạnh phúc bên nhau, sao giờ anh lại nói thế?". "Anh biết nhưng anh đã suy nghĩ nhiều rồi, anh cần thời gian".
![]() |
| Trong một sự tình cờ, em vô tình gặp anh tay trong tay với cô gái khác... |
Em quay đi mặc cho hai hàng nước mắt chảy dài trên má. Hạnh phúc là thế mà giờ đau khổ là thế? Em cảm nhận được một điềm báo gở… Một thời gian dài em chờ anh suy nghĩ, chờ mãi rồi chờ mãi... nhưng chẳng thấy anh đâu. Gọi điện thì không bắt máy, nhắn tin anh không trả lời. Trong một sự tình cờ, em vô tình gặp anh tay trong tay với cô gái khác. Cô ấy thật xinh đẹp và quyến rũ! Chẳng trách anh của em lại yếu lòng trước vẻ đẹp ấy? Và rồi anh xa em thật sự.
Mọi thứ vẫn còn nguyên vẹn mặc cho thời gian đủ dài để phủ trắng một miền ký ức. Nhưng thật khó cho em khi xóa bỏ chúng, thật khó cho em quá…! Lý do của anh, lời nói của anh như hàng ngàn mũi dao đâm vào trái tim em cho tới hôm nay.
Mùa mưa năm nay lại đến, vẫn con đường hàng ngày có lá me bay, vẫn còn đó quán café năm nào... chẳng có gì thay đổi nhiều nhưng sao con người lại dễ đổi thay vậy anh?
Em bước trong mưa mặc cho những nỗi đau tràn về. Có thể anh không bao giờ hiểu cảm giác của em, phải không anh?
Nguồn: 24h
Tôi sẽ nhớ mãi về em - người con gái tôi yêu! Xin lỗi em, xin lỗi em về tất cả.
![]() |
| Tạm biệt nhé tình yêu của tôi! |
Tôi gặp lại em rất tình cờ nhưng cũng có thể coi là duyên phận chăng? Giữa lòng Thủ đô nhộn nhịp và tấp nập này tôi đã gặp em – người con gái Sài Gòn nhỏ nhắn, xinh xắn nhưng vô cùng đáng yêu. Gặp lại em sau bao nhiêu tháng ngày xa cách, câu đầu tiên em hỏi tôi:
- “Em có thể xin anh một ngày yêu em không?”
- “Nghĩa... nghĩa là sao?” - Tôi ngạc nhiên, tròn mắt nhìn em và hỏi em.
- “Tức là anh làm người yêu em trong một ngày. Ngốc ạ!” – Em nói.
- Tôi đáp bằng giọng thản nhiên: “Em cứ đùa hoài!”
- “Em không biết nói đùa bao giờ” – vẻ mặt em rất nghiêm nghị.
Đó là những lời đầu tiên khi tôi gặp em. Hà Nội một ngày cuối năm rét đậm và đẹp... Người ta bảo Hà Nội đẹp nhất vào mùa thu, riêng tôi luôn luôn thấy mùa đông Hà Nội là đẹp nhất. Nó khiến con người ta suy ngẫm về nhiều chuyện, chuyện tôi đang nghĩ bây giờ... là về người con gái bên cạnh tôi đây!
- “Thế, mai chúng mình yêu nhau nhé!” – Em thản nhiên hỏi tôi.
- Tôi đáp lại bằng giọng miễn cưỡng: “Ừ ừ...!!”
- “Miễn cưỡng thế là thế nào? Em ứ chịu... phải thích thú cơ” – Em nũng nịu.
- “Vâng, cô bé, mai tôi là người yêu của cô nhé, tôi thích lắm đấy!” - Tôi nói, làm ra vẻ mặt tếu táo và... hạnh phúc.
Em cười tít cả mắt, trông đáng yêu quá! Một cô bé Sài Gòn với cái giọng nhẹ nhàng hơi pha trộn Hà Nội, nhõng nhẽo và vô cùng dễ thương. Nhưng tính cách cô ấy thì có trời mới đoán nổi, mà chắc cũng chỉ có trời mới hiểu được thôi.
Tôi nhớ cô ấy đã nói với tôi là ngày kia cô ấy phải rời Hà Nội rồi. Và tôi đang băn khoăn liệu những chàng trai có người yêu sắp xa cách mình 2000km sẽ làm gì vào ngày cuối cùng khi hai người chia tay nhỉ? Dù chỉ là một vở kịch nhưng tôi cũng muốn nó là một vở kịch trọn vẹn nhất...
Sáng hôm sau... Reng! Reng! Reng! – Tiếng điện thoại reo lên. Ở bên kia đầu giây, một cô gái có giọng nói nhẹ nhàng vang lên:
- “Ngốc ạ, đến chở người yêu đi ăn sáng nào, lười biếng thế là em không yêu nữa đâu nhé!”
- Tôi đáp lại trong cơn ngái ngủ: “Vâng vâng, anh biết rồi ạ...”
Tôi vội vã rửa mặt, thay quần áo, mới có sáu giờ sáng mà "nàng người yêu bé nhỏ" đã giận dỗi thế rồi kia đấy...
Hôm nay trời bắt đầu ấm, nhưng vẫn còn cái lạnh cuối mùa rơi sót lại. Tôi vội đội cái mũ len lên mớ tóc chưa kịp chải, khoác chiếc áo ấm màu ghi và mặc áo sơ mi màu trắng. Vì em rất thích con trai mặc sơ mi, tôi cũng chẳng hiểu vì sao nữa nhưng lúc nào trông thấy tôi mặc áo sơ mi em cũng reo lên khe khẽ tỏ vẻ rất thích thú... Tôi mỉm cười, nhìn những hàng cây trụi lá mà lòng rất đỗi hạnh phúc. Bầu trời trong xanh làm nền cho những đám mây trắng bay lững lờ. Những đám mây trắng muốt như tâm trạng tôi lúc này, dường như khi có người yêu, thằng ngốc cũng làm thi sĩ được thì phải...
Em ngồi vắt vẻo trước thềm khách sạn, vẫn chiếc khăn choàng màu hồng trên cổ, hôm nay trông em xinh không thể tả. Tôi huýt sáo, thầm nghĩ nàng thế nào chẳng cảm động...
Nhưng không, nàng nhăn mặt... Chạy thẳng đến tôi gỡ chiếc mũ len ra, "Anh lại bê bối thế này nữa à?", nhưng khác ngày thường, em lấy ra một chiếc lược màu trắng, và... chải tóc cho tôi. Thề có trời cao là lúc đó tôi ngượng chết được, nhưng vẫn phải ngậm cười tít mắt nhìn em. Vì... tôi chỉ có một ngày để yêu em thôi...
Chải chuốt xong xuôi, em cười rạng rỡ bảo: “Thế mới là anh - người yêu em đẹp trai rồi đấy nhé, khỏi cần đội nón”. Tôi đang cảm động thì nàng đội ngay chiếc mũ len của tôi lên đầu và xoã tóc ra. Lúc ấy trông em dễ thương vô cùng, có muốn giận cũng chẳng được nữa...
Chúng tôi đi ăn phở rồi dạo một vòng quanh hồ, trời cuối mùa đông hơi se lạnh nhưng đẹp thích hợp cho những đôi yêu nhau, thế là tôi phải cùng đạp vịt, đạp gà như em mong muốn. Em ngồi vắt vẻo trên xe, đong đưa đôi chân trắng muốt, rồi lại vứt hẳn đôi dép ra, chạy chân trần trên cỏ... Đôi má ửng hồng trong nắng, tiếng cười giòn tan xua đi hơi lạnh của mùa đông... Xong em kéo tôi ngồi phịch trên cỏ cùng em, dựa đầu vào vai tôi và hỏi:
- “Anh có nhớ ngày đầu mình quen nhau không?”
Tôi nhớ, dĩ nhiên là tôi nhớ chứ, làm sao quên được một cái ngày trọng đại như thế... Cách đây hai năm rồi thì phải, khi tôi vào Sài Gòn thực tập. Năm ấy tôi còn chưa ra trường, vẫn là anh sinh viên báo chí ngây thơ dễ bắt nạt. Thầm nghĩ như thế mà có ai ngờ, người Sài Gòn đầu tiên bắt nạt tôi lại là một cô bé kém tôi đến năm tuổi.
Khi ấy, tôi đang trên đường tìm tư liệu viết bài, ngang qua một cổng trường tầm giờ tan học. Những cô bé nữ sinh áo dài trắng thấp thoáng làm tôi cảm thấy lạ và xúc động... Thế là tôi chụp hình một nhóm nữ sinh, trong đó có một cô bé nhìn lanh lợi và đáng yêu nhất. Bất thình lình có một tiếng quát lớn làm tôi giật mình:
- “Anh kia, ai cho chụp hình tôi vậy hả?” - Cô bé đó bất ngờ chạy lại hỏi tôi.
- “Ơ, anh thấy đẹp nên chụp thôi bé à.” – Tôi đáp rất thản nhiên.
- “Bé nào mà bé? Tui…tui... lớn rồi đó (rõ ràng em vẫn đang mặc áo dài mà). Anh chụp hình là phải xin phép nghe không!”
- “Ơ…, ơ… anh xin lỗi.....” – Tôi đáp.
- Cô bé nhí nhảnh nhìn tôi cười và nói: “Nói thế thôi, chứ anh thấy đẹp thì... cứ chụp đi. Thoải mái, miễn là phải dắt đi ăn chè!”
Em và bọn bạn bấm tay nhau cười ngặt nghẽo. Tôi, như một anh nhà quê mới lên tỉnh (quê tôi ở Hà Nội đấy nhé), ngoan ngoãn răm rắp làm theo lời các em ấy nói. Đến mức mà những ngày sau đó, suốt đợt thực tập tôi đều đến cổng trường nơi em học ngoan ngoãn dẫn em và các bạn em đi ăn chè. Để có được niềm vui nhỏ nhoi đó, mấy tháng ở Sài Gòn, trưa tôi ăn mì tôm gói và tối đến ăn gói mì tôm... để có tiền đưa tụi em đi ăn chè.
Ngày tôi về lại Hà Nội, tôi không nói em nghe, chỉ lặng lẽ đến trước cửa nhà em nhìn thật lâu. Là con trai, tôi ghét chia tay lắm, nhất là tôi sợ em khóc. Biết làm thế nào được khi ta vẫn là hai con người ở quá xa lạ... Tạm biệt Sài Gòn! Tạm biệt em, em nhé!
Sân bay Tân Sơn Nhất ngày đó rất oi bức lại cộng thêm nỗi buồn trong lòng khiến tôi chẳng để ý gì đến xung quanh. Nặng nề xách đống hành lý vào trong, tôi ngoái lại nhìn Sài Gòn lần cuối... Bất chợt nhìn thấy em, tôi lung túng!
Em vội nói: “Ai cho anh đi mà không nói với tôi một tiếng?”
- Tôi không đáp mà vội hỏi: “Sao em biết?”
- Em đáp và vội nhét vào tay tôi một tờ giấy: “Nếu quan tâm một người, ta có vô vàn cách để biết... Cầm lấy này! Thôi, tạm biệt anh nhé!”
Em cười và quay lưng đi, tôi ngỡ ngàng nhìn bóng em một hồi thật lâu. Trên tờ giấy em đưa cho tôi là một số di động, nhòe nhoẹt.... "Ngọc Châu 090........ / SG nhớ HN..."
Đang theo đuổi dòng suy nghĩ của quá khứ, bất giác em rời khỏi vai tôi, nghiêm mặt hỏi:
- “Thế anh có nhớ sau ấy, bao lâu anh mới nhắn tin cho em trước không?”
- Tôi đáp cụt ngủn: “Một tháng!”
- “Vì sao lâu thế?” – Em vội hỏi
- “Vì anh còn cân nhắc xem, có nên bắt đầu một mối quan hệ không...??”
- “Ngốc lắm đấy nhé...” – Em trách tôi bằng giọng nhẹ nhàng.
- Tôi vội vàng thanh minh: “Nhưng ta vẫn nhắn tin cho nhau suốt gần hai năm, và bây giờ em đến thế này, chẳng phải tốt sao?”
- “Ừ, tốt lắm....”
![]() |
| Tôi sẽ nhớ mãi về em - người con gái tôi yêu! |
Đột nhiên em khóc!!! Em dụi đầu vào ngực tôi, khóc nhỏ dần rồi thành tiếng, những tiếng nấc nặng nề... Em nắm cả cổ áo tôi, làm nhòe nhoẹt chiếc áo sơ mi màu trắng. Một hồi sau thì đấm bùm bụp vào ngực tôi, mặc kệ thiên hạ đang chỉ trỏ....
- “Vì sao thế....” - tôi hỏi, nhưng em chỉ khóc mà không trả lời...
Trời đông lạnh lắm!!!
Một ngày yêu nhau qua đi, đến tận 12 giờ đêm, chúng tôi vẫn hôn tạm biệt nhau. Và sớm hôm sau lại bằng những tin nhắn để lại, em đã ra đi... Để mặc tôi cùng với chiếc khăn len màu tro mua tặng em ở lại. Cũng bằng những tin nhắn "Em đang ở Hà Nội này, anh ra Nội Bài đón em nhé"... rồi lại "Em đi đây, anh không có quyền tiễn em, vì chúng ta hết yêu nhau rồi"...
Em làm tôi đau tim quá!
Ngày hôm qua khi khóc xong, em lại cười tươi tắn. Mùa đông Hà Nội với những hàng nem chua rán, ốc luộc nóng hổi, và cô bé Sài Gòn má đỏ hồng quàng chiếc khăn len cũng màu hồng, là mùa đông đẹp nhất mà tôi từng có. Mãi sau này nhớ lại, tim tôi vẫn còn đau...
Tôi biết tôi đã yêu em rồi, yêu từ hai năm về trước kia. Nhưng tôi vẫn còn e ngại nhút nhát suốt hai năm trời, một người ở Nam, một người ngoài Bắc, liệu sinh ra có dành để cho nhau không? Hay cũng chỉ như những chuyện tình nông nổi mà tôi từng được biết, vội đến rồi cũng vội ra đi...
Những đêm sau đó, không còn có bất kỳ tin tức nào về em nữa. Cái duy nhất gần gũi giữa hai chúng tôi là số điện thoại, đến mức làm tôi ám ảnh cái câu "Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được...". Tôi cầm chiếc điện thoại, thẫn thờ nghĩ, thẫn thờ đau...
Bíp bíp, có tin nhắn của em!
Tôi gần như nhảy dựng lên, run rẩy bấm phím đọc, chỉ vỏn vẹn một câu: "Anh hãy quên em đi!"
Làm sao tôi quên được? Không cần suy nghĩ và đã không cần đắn đo. Tôi xin nghỉ phép và đặt vé đến Sài Gòn chuyến gần nhất, mang theo chiếc khăn len màu tro... Dù chuyện có thế nào cũng được, tôi không muốn suy nghĩ... Tôi chỉ muốn làm theo cái tôi cần làm, thế thôi...
Sài Gòn phả một hơi nóng, những ngày gần tết nắng có vẻ dịu hơn nhưng vẫn oi bức... Tôi quệt vội những giọt mồ hôi, tần ngần ngắm nhìn nơi này, cách đây hai năm có cô bé dúi vào tay tôi một mảnh giấy nhỏ, mà tôi vẫn giữ trong ví đến bây giờ...
Tôi tìm về ngôi nhà có bụi hoa nhài thơm nồng ấy... Chẳng mất công tôi phải hỏi thăm, em ngồi ngay trước cổng, làn da vẫn trắng muốt nhưng có phần hơi tái đi... ngỡ ngàng nhìn tôi và nói...
- “Anh đi đi!!”
- Tôi hỏi ân cần: “Sao thế em?”
- Em đáo trong đau khổ: “Tôi ghét anh, anh tìm đến đây làm gì?”
- “Anh chỉ muốn biết vì sao thôi... em hãy giải thích cho anh hiểu....” - Tôi nói trong tiếng nấc.
- Em cười nhạt và đáp: “Buồn cười thật, giải thích cái gì? Tôi chẳng có gì để giải thích cả...”
Em bắt đầu hoảng loạn, nhìn tôi bằng ánh mắt lạ lẫm nhất. Tôi nhìn em, cay đắng, xót xa...
Có một người con trai chạy xe tới, em chạy lại vội bên người ấy, dụi mặt vào vai anh ta và hét lên "Anh về đi, người yêu tôi đây"!
Thôi, thế là... hết!!!
Tôi lại trở về phi trường mà không biết đến đó để làm gì, mình tôi ngồi suy nghĩ trên băng ghế vắng tanh. Phi trường chẳng bao giờ ngớt người qua lại cả, nhưng kỳ lạ thay, xung quanh chỗ tôi ngồi lúc nào cũng vắng vẻ, cô đơn. Tôi chẳng hiểu vì sao em lại muốn tôi yêu em trong một ngày? Đùa giỡn ư? Để làm gì chứ... Tôi vò chiếc khăn len màu tro trong tay...
Thật là một thằng ngốc như em vẫn mắng ấy. Chỉ được yêu em trong một ngày thôi, chẳng phải em đã nói thế rồi sao. Đồ ngốc, đồ ngốc, đồ ngốc...
Nước mắt tôi bắt đầu rơi, rồi tôi gạt vội nó, đứng thẳng dậy trở về Hà Nội. Sài Gòn không bao giờ có chỗ dành cho tôi...
Tôi trở về Hà Nội trong nỗi đau đớn và thất vọng. Nhưng rồi tôi nhận được một cuộc điện thoại:
- Alô!
- Chào anh, tôi là... một người lạ - giọng con trai miền Nam
- Anh là ai??
- Anh không biết tôi, nhưng xin anh có thể đến gặp em gái tôi một lần cuối, được không?
- Em gái anh là ai? - Tôi hỏi, mà nghe đắng trong cổ họng.
- Em gái tôi tên... Ngọc Châu.
Tôi lại đến Sài Gòn, gần như điên dại lao đến ngôi nhà có bụi hoa nhài ấy... Nhưng không kịp nữa rồi. Người ta đưa cho tôi một cuốn sổ bìa hồng, có nét chữ của em...
“Ngày tháng năm....
Biết tin anh đi, tôi ngồi khóc, nước mắt rơi lã chã trên tờ giấy ghi lại số điện thoại cho anh. Anh có biết nó nhoè đi vì cái gì không nhỉ?
Ngày tháng năm....
Tôi nhớ anh quá, làm sao bây giờ nhỉ, tôi có nên gặp anh không?
Ngày tháng năm....
Sao anh cứ im lặng thế kia, làm ra vẻ chẳng biết gì. Chẳng nhẽ anh không biết tôi vẫn nhớ anh ngần ấy năm à?
Ngày tháng năm....
Đáng lẽ nên kìm lòng mình lại, đáng lẽ phải vậy... Chỉ xin Chúa một ơn huệ còn sót lại... yêu anh trong một ngày, thế thôi... Rồi anh sẽ quên mau, còn em thì nhớ mãi...
Tất cả chỉ vì... một căn bệnh không thể chữa khỏi...
Ngày tháng năm...
Anh đến tìm! Vui quá, ngay lúc khỏe mạnh nhất, không anh sẽ biết thì hỏng hết... Nhưng vẫn phải chạy lại ôm anh trai mình mà gào lên "Người yêu tôi đây!".
Cả một đời, em chỉ yêu có một người là anh thôi....”
Nhiều năm sau này, mỗi năm tôi vẫn về Sài Gòn yêu quý của tôi. Mỗi năm vẫn đặt một bó hoa lên mộ em, nằm giữa một nghĩa trang yên tĩnh, trồng đầy những cây hoa điệp vàng, và lần nào cũng mặc chiếc áo sơ mi màu trắng thấm nước mắt em năm đó... Người ta nói với tôi rằng khi sắp ra đi, em xin mọi người đặt chiếc mũ len của tôi vào tay em, yên nghỉ cùng với nó. Còn tôi mỗi năm vẫn đem chiếc khăn len màu tro đứng trước em, xin em tha thứ...
Chỉ bởi vì tôi đã quá nhút nhát, nếu không tôi và em đã có hai năm yêu nhau.
Chỉ bởi tôi đã quá toan tính cái được mất, mà không biết yêu làm sao cho trọn vẹn nhất...
Chỉ bởi tôi đã không cho mình cái cơ hội được yêu em, bên em những ngày cuối đời...
Gió thổi chiếc khăn len tôi đang cầm trên tay bay lên. Chẳng hiểu sao ngày ấy tôi lại chọn cho em một chiếc khăn có màu tro buồn đến vậy. Tất cả như một định mệnh, định mệnh không cho chúng ta bên nhau… cũng bởi vì tôi quá nhút nhát không dám nói lời yêu với em để giờ đây chỉ còn mình tôi với chiếc khăn mau tro buồn. Thật buồn!
Tôi sẽ nhớ mãi về em-người con gái tôi yêu! Xin lỗi em, xin lỗi em về tất cả, về sự nhút nhát của tôi. Tạm biệt… tạm biệt em nhé - người con gái dễ thương!
Nguồn: 24h
Anh mong một ngày em sẽ quay trở về để viết tiếp chuyện tình mà em làm nó dang dở.
![]() |
| Chợt nhớ đến em |
Thời gian trôi đi sao nhanh đến vậy, mới đó đã gần 1 năm sau cái ngày anh và em chia tay nhau. Anh tưởng rằng đã quên được em, quên đi nỗi đau, quên đi những quan tâm chia sẻ, yêu thương, những kỉ niệm... Giây phút được bên em đã hằn dấu trong tim anh.
Đi trên con đường thành phố sao lòng anh trống vắng quá, mọi lần anh cố tình đi thật nhanh để không nghĩ gì chỉ tập trung vào việc lái xe về nhà. Nhưng hôm nay anh cứ đi mà không xác định mình đi đâu, anh đi thật chậm thật chậm, mất phương hướng, giống như không còn em nữa anh không xác định được tương lai anh cần gì, anh sẽ về đâu. Có lẽ là do hôm nay có cơn mưa bất chợt của mùa hè, của cơn gió se lạnh của mùa chớm thu lại mang em về trong nỗi nhớ, nỗi nhớ mang tên em, mang những tiếc nuối nhớ thương của tình yêu không trọn vẹn.
Nhớ về em, nhớ lại yêu thương mà anh đã từng có, sao quá đỗi ngọt ngào khiến anh không thể quên, không thể giấu nó vào góc của con tim càng không thể vứt bỏ chúng.
Đi qua cổng trường VHNT TD TT nơi mà chúng ta đã vào đây mua đồ, cảm giác của ngày xưa chợt hiện về, vẫn khung cảnh đó vẫn gốc cây phượng đỏ nhưng em thì đã không còn. Nhớ đến quán quen ven đường, những cốc trà đá mát lạnh giữa mùa hè, những cây kem nóng còn bốc khói, nhớ đến em... nhớ da diết khi đi qua nơi này. Những lần hai đứa hát chung bài hát mà cả hai cùng thích khi đi qua quán café nào mà chúng mình nghe thấy. Anh cảm thấy cô đơn, lòng se sắt lại khi có cơn gió chiều thổi ngang qua con đường ấy, con đường có những tiếng cười, có những niềm vui, những dỗi hờn thật trẻ con giờ chỉ còn mình anh.
![]() |
| Tình yêu sao mà mỏng manh dễ tan vỡ vậy em |
Những kỉ niệm mà chúng mình đã có sao em lại bảo đó không phải là kỉ niệm, nhưng gặp nhau là duyên số rồi em à, được nói chuyện, tâm sự, đi chơi với em tạo nên kỉ niệm còn gì. Còn biết bao nhiêu là dự định, ước mơ mà chúng ta hứa sẽ cùng nhau làm, cùng nhau sẻ chia vậy mà giờ này chỉ còn mình anh. Vẫn còn đó những kỉ niệm mà chúng ta đã trao cho nhau, anh thấy xót xa quá, anh vẫn đi trên con đường quen thuộc vẫn ở đây chờ đợi, mong ước một ngày mai em sẽ quay trở về để viết tiếp chuyện tình yêu, chuyện tình của chúng mình mà em làm nó dang dở…
Anh nhớ em, chỉ biết lúc này anh rất nhớ em, không biết rằng em nơi ấy có chợt nhớ đến anh, có chợt tiếc nuối những gì đã qua. Đã lâu lắm rồi anh không được nghe giọng nói của em, được trò chuyện với em, cười đùa với em dù trong điện thoại của anh vẫn còn lưu số của em vẫn là BX, em còn nhớ số của anh không, em đã từng nói rằng khi yêu thì em không lưu số điện thoại của người mình yêu mà em lưu trong trái tim em, trong tâm trí em. Anh chẳng dám nhắn tin hay gọi điện cho em, thật sự đấy dù anh rất muốn gọi hỏi chuyện vu vơ. Chia tay trong nước mắt khiến anh không đủ can đảm, là khi anh vào nhà em em đã đuổi anh về và nói rằng hãy để cho em được bình yên. Có phải con gái nói như vậy nhưng thực ra họ lại nghĩ khác không, anh chẳng muốn biết nữa, giờ này có níu kéo thì đã quá muộn rồi phải không em? Hay anh vẫn còn cơ hội, cơ hội do anh nghĩ, tạo ra.
Sao em lại bỏ anh ra đi, em đi mà không cho anh lời giải thích, em để lại đây niềm cay đắng, sao em đi khi anh đang say, anh ngất ngây trong men say của tình yêu, có hạt mưa rơi trên bàn tay anh rồi hạt mưa rơi nhanh xuống đất, như em vậy đến nhanh rồi đi cũng thật vội vã. Một cơn gió nhẹ cũng làm chiếc lá xa cây, một lời nói gió bay cũng tạo sự chia ly, tình yêu sao mà mỏng manh dễ tan vỡ vậy em. Tình là thứ không thấy được chỉ có cảm nhận nó cũng không thể đem bán hoặc mua đối với anh là như vậy, để phải làm sao thì em trở về bên anh. Em có điều gì không thể nói cho anh biết, hay anh đã có lỗi gì.
Ở nơi đó em có sống tốt, em có vui vẻ, cuộc sống nơi đó có bình yên, mọi người có tốt với em? Nếu em còn yêu anh, còn nhớ đến anh thì hãy quay trở về bên anh, nếu nơi đó em đã tìm được niềm vui mới cho mình, tìm được một nửa thực sự của mình, thì anh nơi này sẽ cầu chúc em hạnh phúc. Anh sẽ mãi yêu em, mãi đợi chờ em, dù nhỏ nhoi dù ai đó cố tình dập tắt thì anh sẽ và vẫn yêu em.
Nguồn: 24h
Sao em không nói một lời để nỗi nhớ mong em tôi đem cất vào dĩ vãng?
![]() |
| Người dưng ơi...! |
Cơn mưa lao xao trên cành lá chiều nay bất chợt khiến lòng tôi thổn thức. Con đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa với lá me la đà ngày xưa vương trên tóc ai gợi một nỗi niềm thương nhớ khôn nguôi. Người dưng ơi, em có còn nhớ tôi không?
Chẳng phải tự dưng mà lòng xao xuyến. Chiều nay tình cờ đi lại con đường xưa hai đứa vẫn đi về, tôi bỗng nhớ một thời chúng mình có nhau. Ngày ấy em nói khi hai trái tim hòa cùng một nhịp đập thì chẳng có trở lực nào ngăn được chúng ta đến với nhau. Ngày đó, em bảo dù có phải đi xa, rất xa thì trái tim em vẫn ở lại nơi này... Ngày ấy, tôi cứ ngỡ điều đó là bất di bất dịch.
![]() |
| Sao em không nói một lời để tôi thôi chờ đợi? |
Thế nhưng, nếu như vậy thì làm gì có chuyện vật đổi sao dời phải không em? Một năm, hai năm rồi ba năm... Những cánh thư thưa thớt dần rồi mất hút. Có người quen bên ấy nói rằng em đã sang ngang. Ừ, thì núi sông cách trở thì lấy gì ràng buộc được nhau phải không em? Chỉ có điều, đôi khi lòng tôi buốt nhói. Đôi khi thấy buồn đến ngẩn ngơ. Sao em không nói một lời để cuộc chia ly trọn vẹn? Sao em không nói một lời để tôi thôi chờ đợi? Sao em không nói một lời để nỗi nhớ mong em tôi đem cất vào dĩ vãng?
Bất chợt gặp lại con đường xưa hai đứa chung đôi. Không ngờ lòng vẫn thổn thức như thời trai trẻ. Có lẽ bây giờ em chẳng còn nhớ những vụng dại năm xưa. Người con gái đã sang sông thì níu giữ quá khứ làm gì phải không em? Không biết bao nhiêu lần tôi đã muốn quên, muốn khép lại vĩnh viễn một bóng hình. Thế mà kỷ niệm như những con suối nhỏ cứ len lỏi đổ về dòng sông ký ức. Để mỗi lần về qua chốn ấy, lại thấy lòng ngẩn ngơ...
Người dưng ơi, tôi vẫn nhớ thương người...
Nguồn: 24h
Đây là chuyện tình của những người khi chấp nhận làm kẻ thứ ba của những anh chàng đào hoa đã có gia đình.
![]() |
| Tự biến mình thành "phở" |
Trong tình yêu từ xưa tới nay chẳng ai có thể đưa ra thế nào là đúng hay sai bởi lẽ ai cũng có lý lẽ riêng cho mình khi đến bên cạnh người mình yêu và đôi lúc lý trí chẳng thể nào thắng nổi con tim. Thế nhưng chuyện tình của những người khi chấp nhận làm kẻ thứ ba với những anh chàng đã có vợ thì vẫn có nhiều ý kiến trái chiều. Có người vì tình yêu họ chấp nhận tất cả; có người vì địa vị, vật chất; có người đơn giản chỉ vì muốn có một đứa con…Dù có rất nhiều lý do nhưng họ có thực sự hạnh phúc, có thực sự không ấm ức?
Khi những người đàn ông đã có gia đình tìm đến với người phụ nữ khác có thể là do tính trăng hoa, thích của lạ hoặc vợ kém hấp dẫn, gia đình không hạnh phúc và cũng có những người họ đến bằng một tình cảm chân thành…Dù lý do gì đi nữa họ cũng chỉ thể yêu bạn mà chẳng thể lấy bạn, bởi họ còn sự ràng buộc con cái, tài sản, danh dự và cả cái tình nghĩa vợ chồng. Tôi không nhớ chính xác tên trong một tiểu phẩm hài nào đó có câu nói đại loại thế này “Vợ là cái nhà bồ là cái lều, gió to lều đổ nhà vẫn còn nguyên” hay như một chia sẻ của bạn có tên là Nhật Hà “Nếu có thể đừng bao giờ yêu người có vợ. Tôi cũng là đàn ông nhưng tôi khuyên các bạn nữ điều đó. Vì sao ư? Vì với đàn ông chúng tôi, phần lớn sẽ chẳng bao giờ có chuyện bỏ gia đình để thật sự đến với các bạn, vì dù có chuyện gì trong cuộc sống, nơi cuối cùng để chúng tôi có thể tìm về vẫn là vợ và gia đình.”
Anh ấy có thể ghen với bất cứ người đàn ông nào liên quan tới bạn mà bạn lại chẳng thể ghen với vợ của anh ấy. Một cô gái tâm sự rằng "Dù rất yêu nhưng cô phải chia tay vì không thể chịu nỗi sự quản lý vô lý của anh, anh có thể đi chơi bất cứ đâu, gọi điện cho vợ trước mặt cô nhưng lại ghen với bất cứ người đàn ông nào liên quan tới cô. Thậm chí anh còn không muốn cô đi đâu ngoài giờ làm, mặc dù anh ở nhà cùng vợ con.”
![]() |
| Đừng tự biến mình thành tô phở mà mãi chẳng thể thành cơm |
Có một số người chấp nhận làm vợ hờ không danh phận vì quá yêu hoặc do phụ thuộc kinh tế nhưng trong lòng họ có thực sự hạnh phúc khi mỗi đêm về một mình trong sự cô đơn còn người đàn ông của mình đang vui thú bên vợ con có khác nào cảnh "kẻ đắp chăn bông kẻ lạnh lùng" hay mỗi dịp tết đến xuân về gia đình họ hạnh phúc thăm chúc gia đình nội ngoại bạn bè, còn bạn phải tủi thân đi chơi cùng bạn bè hoặc thu mình trong phòng.
Là phụ nữ ai cũng muốn được giữ tiền chồng mình làm ra nhưng bạn thì không thể khi chấp nhận làm kẻ thứ ba, thay vào đó chỉ được nhận một khoản trợ cấp nào đó mà đó chỉ là một phần nhỏ còn phần lớn họ phải lo cho gia đình của mình. Như trường hợp của H (bạn học cùng tôi) cũng chấp nhận làm kẻ thứ ba với một doanh nhân giàu có nhưng hàng tháng anh ấy cũng chỉ có thể chu cấp cho hai mẹ con H một khoản tiền nhỏ, còn đâu H vẫn phải tự lo cuộc sống của mình.
Người ta thường bảo cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra, vì vậy có thể một ngày nào đó bạn bị vợ anh ta phát hiện ra, nếu gặp phải hoạn thư thì bạn biết rồi đấy hàng ngày trên báo chí vẫn đưa bao vụ thương tâm về hoạn thư đánh ghen.
Dư luận xã hội là điều khó tránh khỏi, điều ấy chẳng những ảnh hưởng tới bạn mà còn ảnh hưởng tới gia đình bạn.
Là phữ nữ chúng ta ai cũng muốn có một gia đình hạnh phúc, được sống bên cạnh người mình yêu, nhưng đôi lúc chúng ta chẳng thể kiểm soát được con tim, không kiềm nén được sự rung đông trước những tình cảm, những hào nhoáng mặc dù biết đó là những người đàn ông đã có vợ song đó là những tình cảm mà chẳng có bến bờ neo đậu. Hãy sáng suốt và đừng để tự mình nhốt trong sự cô đơn, tủi hờn, đừng tự biến mình thành tô phở mà mãi chẳng thể thành cơm.
Nguồn: 24h
Từ xưa đến nay người ta luôn mặc định đàn ông là "phái mạnh", khoác lên mình vẻ mạnh mẽ nam tính, kiên cường, lạnh lùng, thậm chí vô cảm. Tuy nhiên điều này đã không còn đúng hiện nay.
Xã hội nào cũng vậy, suy nghĩ của hầu hết mọi người về đàn ông phải là đấng nam nhi mạnh mẽ và vững vàng trước mọi hoàn cảnh. Chính vì thế, "phái mạnh" không còn cách nào phải khoác lên mình vỏ bọc lạnh lùng, ít biểu lộ cảm xúc, thậm chí vô cảm để không ai biết được suy nghĩ thật của bản thân. Tuy nhiên, một nghiên cứu gần đây cho thấy quan điểm này không còn hoàn toàn đúng nữa, đàn ông đang dần trở nên cởi mở và dễ dàng chia sẻ cảm xúc hơn. Trong một số hoàn cảnh, bản tính ấy trở thành vấn đề "lợi bất cập hại".
![]() |
| Tại sao đàn ông ngày càng thích 'chém gió'? |
Theo kết quả khảo sát của Công ty phần mềm Intel, sự phát triển trong ngành công nghệ thông tin chính là nguyên nhân chính giúp cánh mày râu dễ dàng bộc lộ và chia sẻ cảm xúc của mình hơn.
Một số nhà nghiên cứu cho rằng sự ra đời của những kỹ thuật hiện đại (điển hình là những ứng dụng Tweeter, Facebook, WhatsApp..) đã tạo ra một “cuộc cách mạng giao tiếp của nam giới”. Cuộc cách mạng này bùng nổ và kéo dài trong suốt hai thập niên gần đây. Từ đó đến bây giờ, đàn ông đã không còn cảm thấy khó khăn trong việc chia sẻ cảm giác và suy nghĩ của mình với người khác nữa. Thậm chí có người còn dự đoán vai trò “người chia sẻ”- vốn là thế mạnh của phụ nữ từ xưa tới nay, có khả năng sẽ bị các đấng nam nhi thế chỗ.
Các nhà nghiên cứu còn chỉ ra trong số những ứng dụng của Internet, cánh mày râu đặc biệt thích sử dụng những công cụ giao tiếp trực tuyến (như Yahoo, Facebook, Blog...). Đối với họ, những công cụ này được xem như là một phương tiện tuyệt vời để dễ dàng xây dựng hình ảnh riêng của bản thân, trong khi phụ nữ thì lại suy nghĩ khác. Dù trong bất cứ hoàn cảnh nào, phái đẹp vẫn ưa chuộng lối giao tiếp truyền thống và nói chuyện trực tiếp “mặt đối mặt” hơn.
Rõ ràng phụ nữ đang có xu hướng dần trở thành “người nghe”, còn đàn ông đang từng bước tiếp quản vai trò thành “người chia sẻ”. Đây là một sự hoán đổi khá thú vị. Không dừng ở đó, xu hướng này còn được dự đoán sẽ tăng mạnh trong tương lai gần.
Phụ nữ thấy sự "đổi vai" trên chỉ một phần là tốt. Bởi vì trò chuyện trên mạng chỉ đọc được những dòng chia sẻ cảm xúc của chàng từ những máy móc vô tri vô giác chứ không phải là từ “người thật, việc thật”.
Vậy nguyên nhân từ đâu mà cánh đàn ông lại thích “dựa dẫm” vào những công cụ kỹ thuật để giao tiếp? Richard Wiseman, giáo sư ngành Tâm lý học cộng đồng, Đại học Hertfordshire giải thích rằng điều này xuất phát từ mong muốn tránh phải đối mặt trực tiếp với những vấn đề liên quan đến cảm xúc, tình cảm của cánh mày râu.
“Đa phần nam giới cảm thấy không sẵn sàng khi phải chia sẻ những suy nghĩ và quan điểm của mình trong tình thế mặt đối mặt. Những kỹ thuật và ứng dụng online đã và đang mang đến cho các ông sự thoải mái cần thiết, vì họ sẽ có nhiều cơ hội và thời gian để chuẩn bị cũng như 'trau chuốt' ý kiến của bản thân”, giáo sư Richard nói.
Không thể phủ nhận vai trò quan trọng của việc trò chuyện và chia sẻ trong bất cứ một mối quan hệ nào, nhưng nếu chỉ thông qua các phương tiện máy móc lại là chuyện khác. Một số chuyên gia lo ngại rằng nếu trình trạng này cứ tiếp tục kéo dài thì khả năng đến một ngày nào đó, đàn ông sẽ mất hết những kỹ năng giao tiếp cần thiết cho một cuộc sống thực bên ngoài. Các ông có thể bàn tán khá sôi nổi và hứng thú trên các trang mạng xã hội về công việc, chuyện tình cảm hay chuyện vui đó đây, nhưng nếu đem chúng ra đời thường, thái độ của họ sẽ khác ngay. Họ sẽ chẳng còn giữ được sự hào hứng ấy nếu phải trực tiếp đối diện với bạn để giải quyết những bất đồng hay khó khăn trong cuộc sống.
Giáo sư Richard khuyên các quý ông cứ thoải mái chia sẻ những tâm tư tình cảm của mình, nhưng tốt nhất là hãy gặp mặt nhau để nói chuyện, chứ đừng chỉ qua những dòng “status” trên Facebook hay bất kỳ trang mạng nào.
Nguồn: vnexpress
"Chậm mà chắc", chia sẻ thẳng thắn với nhau, đừng vì tình yêu mà quên hết mọi thứ xung quanh, có những khoảng lặng cần thiết cho cả hai... là những nguyên tắc để duy trì một tình yêu bền vững trong thời đại "tên lửa" này.
Bất kỳ "cuộc chơi" nào cũng có nguyên tắc của nó, và tình yêu cũng không ngoại lệ. Hãy tham khảo vài nguyên tắc cơ bản sau đây để xây dựng một tình yêu bền vững, đồng thời giữ được những điều quý giá khác trong cuộc sống, có như thế thì hạnh phúc mà bạn có được mới thực sự trọn vẹn.
![]() |
| 5 nguyên tắc để có tình yêu bền vững |
1. Chậm mà chắc
Thường khi ao ước sở hữu một thứ gì đó, bạn chỉ muốn làm thế nào để có được kết quả cuối cùng càng sớm càng tốt. Thế rồi sau đó thì sao? Bạn chợt nhận ra mình đã đi quá nhanh đến mức bỏ sót những điều quan trọng khác.
Trong tình yêu cũng vậy. Sau lời tỏ tình, bạn chìm đắm trong hạnh phúc và chỉ muốn được ở bên người ấy mọi lúc mọi nơi. Mọi thứ diễn ra chớp nhoáng và liên tục, từ nụ hôn đến những động chạm cơ thể, rồi quan hệ tình dục, rồi kết hôn và sinh con đẻ cái. Từ đầu đến cuối, bạn bị cuốn đi một cách mất kiểm soát. Thậm chí chúng ta còn không có thời gian để quan tâm đến gia đình, bạn bè, công việc và cả những thú vui, sở thích của bản thân. Để rồi sau khi nhìn lại, bạn cảm nhận mình không được hạnh phúc thực sự như bạn từng mơ ước.
Bạn hãy nhớ "Dù cuộc sống có hiện đại đến đâu thì tình yêu cũng cần phải có độ sâu của nó". Vì thế hãy làm cho mọi thứ chậm lại và để nó diễn ra theo đúng trình tự thời gian cần thiết. Nếu một mối tình làm tốn mất của bạn một năm, 5 năm hay nhiều hơn nữa, cũng đừng quá nôn nóng, hãy luôn ghi nhớ rằng “dục tốc bất đạt” nhé.
2. Chia sẻ thẳng thắn nhu cầu của bản thân
Điều này cực kỳ quan trọng vì nó sẽ tạo ra sự thoải mái và hòa hợp cho cả hai ngay từ những ngày đầu mới quen nhau đến sau này. Nếu bạn cần những phút giây riêng tư để đi chơi cùng đám bạn thân, về thăm gia đình hay đơn giản là làm những gì mình thích, hãy thẳng thắn nói với người yêu. Thậm chí ngay cả khi bạn cảm thấy những việc đó không thực sự cần thiết, thì cũng nên làm nó vì bản thân mình. Đừng chỉ biết có tình yêu mà xao nhãng những nhu cầu thiết yếu và các mối quan hệ cần có khác nhé.
3. Không vì tình yêu mà quên đi cuộc sống xung quanh
Có thể trong những ngày đầu mới yêu, bạn sẽ thích tập trung tất cả thời gian và công sức cho người tình. Bạn cảm thấy thật tuyệt vời khi được chia sẻ từng giây phút với người mình yêu và vô tình quên hết mọi thứ xung quanh. Như thế tình yêu rất dễ bị rơi vào nhàm chán.
Lời khuyên cho bạn là, thỉnh thoảng bạn hãy rời người yêu ra để tham gia những buổi tiệc tùng cùng đám bạn, nhận lời đi xem ca nhạc cùng một anh đồng nghiệp cũ hoặc làm thêm một vài việc gì đó ngoài giờ, giống như tất cả những gì bạn vẫn thường làm trước đây. Bạn nên nhớ rằng, không phải hễ có người yêu là cả hai đều phải dính với nhau như “hình với bóng” mọi lúc mọi nơi. Hãy cố gắng cân bằng cuộc sống của mình, đừng để nó bị xáo trộn từ khi “nửa kia” xuất hiện nhé.
4. Hãy có những khoảng lặng cần thiết
Có thể sau khi thoát khỏi tình trạng độc thân, bạn sẽ chẳng còn thích thú khi phải đi đâu hay làm việc gì một mình. Nhưng điều đó thực sự cần thiết đấy bạn ạ. Chính những khoảng không gian riêng tư đó sẽ giúp bạn hiểu rõ về bản thân mình hơn, biết mình cần gì và muốn gì. Đó cũng là một bí quyết để giúp cho tình cảm của bạn và người yêu trở nên hòa hợp, sâu sắc hơn đấy.
5. Học cách nói “không”
Bạn cần học cách từ chối nếu không muốn bị người yêu nghĩ mình là một cô gái quá “dễ dãi” và “chẳng biết gì”. Đừng biến sự đồng ý trở thành một thói quen không thể bỏ, bởi điều đó chỉ khiến chàng không còn tôn trọng ý kiến của bạn nữa.
Có thể hiện tại bạn thấy điều này chẳng có gì quá to tát, nhưng xét về lâu về dài, bạn sẽ bị phụ thuộc hoàn toàn và tiếng nói chẳng có còn "ký lô" nào trước mặt anh ấy. Chính vì vậy, bạn phải biết khi nào cần mềm mỏng thì mềm mỏng, khi nào cần cương quyết thì phải cương quyết. Tóm lại hai người cùng đóng góp ý kiến về một việc chung vẫn tốt hơn là một người đưa ra ý kiến cho cả hai.
Khi yêu, bạn hãy nhớ: Luôn là chính mình trong mọi hoàn cảnh, hãy cho người ấy thấy sự bản lĩnh, tự tin và độc lập của bạn. Điều đó không chỉ giúp bạn trở thành một cá nhân thành công mà còn là một người tình hoàn mỹ trong mắt "nửa kia" đấy.
Nguồn: vnexpress
So sánh bạn với người yêu cũ, ngày nào cũng trò chuyện với cô ấy, luôn có mặt khi cô ấy cần…Nếu “một nửa” của bạn có những biểu hiện đó thì đã đến lúc bạn nên cân nhắc xem có nên tiếp tục mối quan hệ này nữa hay không.
![]() |
| Dấu hiệu chàng chưa quên người yêu cũ |
1. Không vui khi người yêu cũ có tình mới
Bạn gái cũ của anh ấy tiến tới với người đàn ông khác; và anh ấy sững sờ khi phát hiện ra điều đó rồi trở nên trầm ngâm và kém vui tươi hơn kể từ lúc đó. Vì sao? Có thể là do anh ấy đang ao ước được ở vị trí của người đàn ông mới kia? Có thể miệng anh ấy thì luôn nói rằng anh ấy rất vui khi thấy cô ấy tiến tới với người đàn ông khác, và rằng anh ấy không bao giờ muốn nghe về cô ấy thêm một lần nào nữa. Nhưng tại sao anh ấy lại dành cho cô ấy quá nhiều suy nghĩ và sự quan tâm như vậy? Nếu anh ấy vẫn tiếp tục nói về điều đó thì hãy hỏi anh ấy xem vì sao anh ấy lại lấy làm phiền khi cô ấy đi với người khác.
![]() |
| Dấu hiệu chàng chưa quên người yêu cũ |
2. So sánh bạn với người yêu cũ
Bị so sánh với những người con gái khác đã là điều chẳng dễ chịu gì rồi huống chi là bị so sánh với tình cũ của người yêu. Nếu “một nửa” của bạn so sánh bạn với người yêu cũ của anh ấy để phê phán những sai sót của bạn thì điều đó cho thấy anh ấy không hề tôn trọng bạn; và đã đến lúc bạn nên có động thái của riêng mình. Còn nếu anh ấy làm phép so sánh để thấy bạn tuyệt vời hơn, xinh đẹp hơn, hay hài hước hơn so với cô ấy thì cũng nên đặt vấn đề là tại sao anh ấy vẫn còn và luôn luôn nghĩ tới cô ấy? Nếu thực sự cô ấy vẫn còn chiếm vị trí quan trọng như thế trong suy nghĩ của anh ấy thì điều bạn nên làm lúc này là buông tay.
3. Vẫn giữ đồ của người yêu cũ
Nếu người yêu của bạn vẫn còn giữ đồ đạc của tình cũ và anh ấy thậm chí không thể gỡ tên cô ấy ra khỏi các bức ảnh trên facebook thì bạn nên tự hỏi tại sao anh ấy vẫn còn lưu luyến những kỷ niệm chung của họ đến vậy. Việc giữ gìn đồ đạc của người yêu cũ có thể là cách anh ấy đang muốn níu giữ tình cảm đó của mình. Và đây là dấu hiệu cho thấy bạn nên cân nhắc lại mối quan hệ của mình.
4. Hiếm ngày nào anh ấy không trò chuyện cùng người yêu cũ
Rõ ràng là chúng ta không thể và cũng không nên bực bội hay ghen tị với bạn bè của anh ấy hoặc việc anh ấy kết bạn với ai. Tuy nhiên, nếu bạn nghi ngờ rằng “người bạn” của anh ấy không chỉ là bạn bè bình thường thì bạn có thể đặt câu hỏi về mối quan hệ của mình và về sự tôn trọng anh ấy dành cho bạn. Nếu anh ấy dành cho người cũ nhiều thời gian hơn là cho mối quan hệ giữa anh ấy và bạn hiện thời thì đó là những dấu hiệu cho thấy bạn nên rút lui.
5. Cô ấy luôn xuất hiện trong cuộc trò chuyện của hai bạn
Nói chuyện về quá khứ và về những mối quan hệ cũ với người yêu mới là điều bình thường. Tuy nhiên, nếu phần lớn các cuộc hội thoại của bạn và anh ấy luôn có hình ảnh cô người yêu cũ của anh ấy thì đây có thể là một gợi ý cho thấy “một nửa” của bạn vẫn còn tình cảm mãnh liệt với người xưa. Hãy hỏi tại sao anh ấy lại thích nói về cô ấy nhiều như vậy.
6. Cô ấy thường xuyên mời “một nửa” của bạn tham dự tiệc tùng
Nếu “một nửa” của bạn vẫn dành nhiều thời gian bên người yêu cũ cùng các mối quan hệ chung của họ thì có thể là do anh ấy chơi thân với bạn bè của cô ấy, song cũng không loại trừ khả năng là cô ấy vẫn muốn gần gũi với người đàn ông của bạn. Mời người cũ đến chơi cho thấy cô ấy vẫn muốn dành thời gian bên anh ấy; và nếu anh ấy cũng có cảm xúc tương tự thì đây là dấu hiệu báo động cho tình cảm của bạn.
7. Anh ấy luôn giúp đỡ cô ấy
Có thể anh ấy là mẫu người đàn ông tốt bụng khó có thể nói lời từ chối với mọi người; nhưng khi anh ấy luôn luôn sẵn sàng và có mặt mỗi khi cô ấy cần thì bạn nên đặt câu hỏi tại sao họ lại dành quá nhiều thời gian bên nhau như vậy. Tình cũ luôn là tình cũ; và nếu không có gì sai trái khi hai người đã chia tay vẫn ở bên cạnh nhau thì hãy thử hỏi xem anh ấy nghĩ gì nếu bạn suốt ngày quanh quẩn quanh nhà của người yêu cũ để dẫn chó của anh ấy đi dạo hay để giúp anh ấy trông đứa em nhỏ?
8. Cô ấy là người đầu tiên anh ấy thông báo tin mới
Anh ấy vừa trở thành bác, hay anh ấy mới vượt qua một chặng đường mới trong công việc….Những điều đó đều thật tuyệt vời. Nhưng tại sao anh ấy lại đi thẳng đến chỗ cô ấy để chia sẻ những thông tin đó? Nếu bạn không phải là người đầu tiên anh ấy tìm đến với những tin tức quan trọng thì bạn không thể không thắc mắc tại sao người đó lại là cô ấy.
9. Trực giác cho bạn biết điều đó
Đôi khi, không gì gợi ý một dấu hiệu xấu chính xác như trực giác. Nếu trực giác mách bảo bạn rằng bạn chỉ là người thứ hai sau cô ấy trong trái tim “nửa kia” thì rõ ràng là có điều gì đó không ổn. Cho dù đó chỉ là một sự hiểu lầm đơn giản hay một vấn đề thực sự cần giải quyết thì bạn vẫn cần xác định rõ tại sao mình lại có cảm giác như vậy để tâm trí của bạn thoải mái hơn hoặc có động thái cần thiết. Nếu “một nửa” của bạn tôn trọng bạn, anh ấy sẽ sẵn sàng trả lời các câu hỏi của bạn để giúp bạn hết lăn tăn và khó chịu.
10. Tình yêu của bạn lúc thăng lúc trầm
Nếu nửa kia của bạn dành rất nhiều thời gian cho người cũ và luôn xử sự lúc nóng lúc lạnh với bạn thì có khả năng cao là anh ấy đang lợi dụng bạn để lấp chỗ trống trong trái tìm mình. Khi anh ấy vui vẻ với cô ta thì anh ấy không vui vẻ với bạn; và khi anh ấy không vui với cô ta thì lại đột nhiên vui vẻ với bạn và hài lòng vì có bạn giúp anh ấy giải khuây. Hãy chủ động đưa bản thận thoát khỏi mối tình tay ba phức tạp này trước khi nó làm trái tim bạn tan vỡ.
Nguồn: vnexpress
Kết hôn với người bạn thân không chỉ giúp bạn luôn tự tin, thoải mái, được là chính mình… mà bạn còn có một cuộc sống thú vị và một cuộc hôn nhân bền vững.
![]() |
| Bạn thân chính là đối tượng kết hôn lý tưởng |
Làm sao để bạn có một cảm giác hoàn hảo với một người lạ, người mà sẽ là một nửa còn lại trong cuộc sống của bạn? Điều này khiến bạn thực sự căng thẳng khi phải suy nghĩ để kết hôn với một người mà bạn hầu như không biết nhiều về họ. Mặc dù làm quen với một người mới và dành thời gian trải nghiệm cùng họ đôi khi có thể rất thú vị. Nhưng sẽ thoải mái hơn nhiều nếu bạn dành cuộc sống của mình cho một ai đó mà bạn biết rõ về họ.
Và ở đây chính là người bạn thân thiết của bạn. Việc biến từ tình bạn sang tình yêu, biến một người bạn tốt trở thành một người bạn đời có thể ban đầu sẽ gặp chút vụng về. Nhưng dần dần sự lúng túng sẽ không còn nữa và bạn sẽ thấy mối quan hệ của bạn ở một cấp độ hoàn toàn mới.
Nếu bạn vẫn cảm thấy ý tưởng kết hôn với một người bạn tốt của bạn là điều kỳ lạ, hãy tham khảo những lợi ích dưới đây, bạn sẽ có câu trả lời:
Người ấy biết về quá khứ của bạn
Đây là lợi ích rõ ràng nhất của việc kết hôn với người bạn thân. Bởi họ rõ biết bạn từ con người bên trong lẫn vẻ bề ngoài và cũng có những điểm tương đồng với bạn. Anh/cô ấy biết tất cả những mối quan hệ trong quá khứ của bạn và cảm thấy có trách nhiệm nhiều hơn để hiểu những cảm xúc của bạn. Điều này có nghĩa rằng bạn cũng sẽ có một ý tưởng rõ ràng về những gì mà đối tác của bạn mong muốn.
Ranh giới của sự thoải mái
Bạn có thể mất vài tháng để có được sự thoải mái, tự tin với một người mới. Nhưng với người bạn thân, mọi lúc, mọi nơi bạn đều có thể là chính mình. Bạn không cần phải gây ấn tượng với anh ấy/cô ấy. Bởi đối tác đã biết về tất cả những thói quen kỳ lạ của bạn và bạn không cần phải cảm thấy khó chịu khi ở bên anh/cô ấy.
Bạn không cần phải giả bộ
Lợi ích hay nhất của việc kết hôn với người bạn thân là bạn không cần phải giả vờ trước mặt họ. Bạn không cần phải kiềm chế cảm xúc của bạn với người đó khi họ trở thành chồng/vợ mình. Bạn có thể bộc lộ sự tức giận, sự ghen tuông, bất an và người ấy sẽ biết làm thế nào để giải quyết băn khoăn của bạn trong một tình huống như vậy.
Luôn luôn có những chuyện để trao đổi
Nếu như người bạn thân trở thành người bạn đời, bạn sẽ không bao giờ cảm thấy cuộc sống tẻ nhạt, buồn chán. Bạn có thể nói bất kỳ câu chuyện nào với rất nhiều chủ đề khác nhau và thời gian sẽ trôi đi rất nhanh. Bạn có thể say mê nói về sở thích của bạn, những mối quan tâm chung, hay những câu chuyện phiếm.
Đem lại sự thú vị
Kết hôn với người bạn thân để khám phá những điều lãng mạn từ người ấy là một điều hoàn toàn thú vị. Bước qua ranh giới bạn bè và bước vào mối quan hệ yêu đương sẽ làm cho bạn cảm thấy rất hấp dẫn.
Đây chỉ là một vài lợi ích của việc kết hôn với người bạn thân. Dành một nửa cuộc sống của bạn cho những người biết và hiểu bạn chắc chắn là một lựa chọn tốt. Vì vậy, nếu bạn yêu người bạn thân của mình và người ấy cũng yêu bạn thì cả hai đừng ngần ngại khi tiến xa hơn nữa.
Nguồn: vnexpress



















