![]() |
| Cô bé bên cửa sổ |
Có cô bé ngồi bên ô cửa sổ
Mắt to nhìn bầu trời thắm xanh
Tay xòe hứng hạt nắng sớm long lanh
Mây bồng bềnh ru giấc mơ em hát.
***
Dưới mặt đất tràn hương hoa thơm mát
Những cô bé, cậu bé đang vui đùa
Các bạn chơi trò lò cò, em yêu thích
Say sưa nhìn theo bước chân nhảy em bật cười khúc khích
Ngày mới bắt đầu hi vọng những thương yêu…
***
Trên con đường chiếc lá đổ liêu xiêu
Nghe lạo xạo bước chân người đi tới
Cậu bé mù đưa đôi tay chới với
Cô bé ước mình có thể giúp cậu đi
Bên kia đường xuất hiện bà não già nua
Đôi tay run rẩy cầm chiếc bị rách nát
Miệng thì thào một lời chua chát
“Xin mọi người thương xót thân tôi”…
Bên ô cửa cô bé lặng nhìn cuộc sống đang trôi
Em ấp ủ một giấc mơ xa xôi
Giá em là thiên thần có cánh
Em sẽ hóa phép màu để tạo ngàn sao lấp lánh
Tỏa sáng những kiếp người khốn khổ lầm than…
***
Cô bé ngồi bên ô cửa ngóng chờ mùa Thu sang
Bông cúc nhỏ xinh dường như vừa chớm nở
Em bên đời tha thiết với trái tim rộng mở
Chỉ khuyết là em thiếu một đôi chân…
Nguồn: yume
Bởi vì ngoài bạn ra, chẳng ai có thể cảm nhận được rõ ràng những vết thương đang ứa máu chảy ra từ chính tim bạn, và chẳng ai có thể kiên trì chạy đến nâng bạn dậy, dìu bạn chầm chậm bước qua quãng thời gian trúc trắc những bất an, và sự trống rỗng như một lỗ hổng lớn sâu hoắm cứ kéo bạn chìm vào trong tuyệt vọng.
Chỉ đến khi có thể cảm nhận được sâu sắc nỗi đau của mình, mới có thể dần dà biết cách tự đứng dậy và tiếp tục bước đi.
Một ngày kia bạn sẽ bỗng nhận ra rằng, kể cả xung quanh có những người sẵn sàng yêu thương mình vô điều kiện, nhưng họ cũng chẳng thể nào luôn ở bên cạnh để giúp bạn chữa lành những vết thương.
Vậy nên có đau thương đến mấy, điều bạn phải đối mặt vẫn chỉ là chính bản thân mình. Bước qua nỗi đau, nghe thì có vẻ hoa mĩ, nhưng thực chất chỉ là vượt qua bản thân mình, để rồi có cái nhìn khác hơn về cuộc sống, để chọn đương đầu chứ không phải là thỏa hiệp, để chọn chấp nhận chứ không phải buông xuôi, để chọn dũng cảm hơn chứ không phải cứ mãi hèn nhát, để chọn bình tĩnh hơn trước mọi vấn đề chứ không phải chỉ biết trốn chạy.
Chẳng cần phải đặt mục tiêu là bất cứ ai, chỉ cần mang niềm tin rằng bạn đang thay đổi, vì chính mình.
![]() |
| Hãy tự mình bước qua nỗi đau |
Quá trình trưởng thành gian nan biết bao, cứ mỗi lần vấp ngã, đứng lên, lại thấy suy nghĩ của mình dài rộng hơn một chút. Sau này nhìn lại mới thấy, hóa ra quãng thời gian lớn lên gian nan ấy, đã học được cách bình thản đối diện với hiện thực, không còn là cô bé ngày nào vẫn hay òa khóc mỗi khi vấp ngã, chỉ biết ôm riết lấy những vết thương để đau khổ một mình, nuốt cạn những tổn thương để u uất trong nỗi ấm ức chẳng thể nguôi ngoai nổi.
Ai chẳng tồn tại trong lòng một quãng thời gian như thế, chỉ là một lúc nào đấy sẽ thấy thích ứng dần với hiện thực để rồi biết tự mình bước qua những nỗi đau.
Bạn đang ở thời hiện đại, không phải là cô Tấm trong truyện cổ tích ngày xưa hay cô bé Lọ Lem đáng thương trong tiểu thuyết, để mà chỉ biết ngồi khóc trước những khắc nghiệt của cuộc đời. Bạn cần một trái tim mạnh mẽ, một lòng kiên định và sự dũng cảm để bản lĩnh chấp nhận những xáo trộn của cuộc sống, để không ai có thể làm bạn tổn thương hay rơi nước mắt.
Quan trọng là, chỉ bạn có thể tự làm chủ bản thân, để biết chọn lựa đánh cược và sẵn sàng chấp nhận chịu thua nếu thất bại. Rồi sau đó mới có thể bình tĩnh làm lại, và kiêu hãnh ngắm nhìn thành quả của mình.
Biết sống độc lập hơn, biết kiên định coi mọi nỗi đau đã qua chỉ là quá khứ đã vĩnh viễn lùi lại phía sau, biết cứng cỏi hơn để không dễ dàng gục ngã, biết tỉnh táo hơn để không cho người khác có thêm cơ hội làm tổn thương mình.
Thế đấy, cuộc sống luôn có nhiều sự chọn lựa, vậy bạn chọn sẽ tự mình vượt qua thất bại hay vĩnh viễn nằm lại nơi ấy để chờ đợi người đến kéo bạn lên?
![]() |
| Hãy tự mình bước qua nỗi đau |
Niềm vui cũng từ bản thân mà có, tổn thương cũng từ trái tim mà ra, chính vì thế mà những người trưởng thành đều phải trải qua tất cả những hạnh phúc, bất ngờ rồi đau thương, tuyệt vọng để rồi mới biết trân trọng bản thân mình như thế nào, để rồi mới biết bảo vệ mình cho tốt, để rồi biết trân trọng cái tôi vốn có và quá khứ đầy nước mắt đã tự khô từ khi nào.
"Một cánh cửa khép lại thì sẽ có một cánh cửa khác mở ra". Trong quá trình vấp váp, tự đứng dậy, bạn sẽ thấy những điều tuyệt diệu đằng sau cánh cửa đã vĩnh viễn đóng chặt ấy. Tiếp tục bước đi hay vẫn cứ đứng yên tại chỗ, quyết định là do bạn.
Những gì đã đi qua chỉ là nền tảng cho bước chân hiện tại của bạn, bởi vì kể cả có tổn thương đến mấy cũng không thể chết, cũng không thể buông xuôi tất cả. Đối diện với vòng quay không dừng lại, đối diện với cả thế giới vận động, đối diện với cuộc sống nhiều màu sắc phía trước mặt, đối mặt với lòng tin xuất phát từ chính mình, bạn có bằng lòng tự mình vượt qua tất cả hay không?
Nguồn: truyennganhay
Ngày hôm qua làm một việc xấu, thấy có lỗi với lương tâm, có lỗi với nhiều người nhưng việc đó đâu có thể không xảy ra nữa khi biết hối lỗi.
![]() |
| Quá khứ, ta đã mất.............. |
Ngày hôm qua ta nói nặng lời với cha mẹ, mẹ khóc, cha thất vọng vì đứa con mang nặng đẻ đau ấy lại làm ông đau lòng.
Ngày hôm qua đánh mất một người bạn, dù là lỗi của ai nhưng ta thấy đau lắm, con người như mất đi một phần sức sống, và cũng biết đứa bạn đau hơn ta gấp nhiều lần.
Ngày hôm qua ta đánh mất một tình yêu, vì không trân trọng, vì coi nó như trò đùa, vì một suy nghĩ thoáng qua rằng "người ta cũng chỉ qua đường như ta".
Ngày hôm qua ta đánh mất cơ hội có một công việc tốt vì nghĩ nó không đánh giá đúng khả năng của ta, rằng công việc đó thấp kém.
Ngày hôm qua ta mất..........., ta bỏ qua, ta...............mất quá nhiều thứ của ngày hôm qua ấy
Để ngày hôm nay ta thấy tiếc,ta thấy cô đơn khi không ai bên cạnh, thấy ghen tị với nhiều người, thấy...............
Rồi ta sợ, liệu rằng ngày mai ta có lại được những thứ đó, và nếu có thể thì có như ban đầu hay không khi vẫn còn đó những vết thương mà ta đã gây ra cho những người xung quanh.........
Chẳng thể đc, cái của ngày hôm nay là kết quả ta đã không trân trọng quá khứ, là cái giá sẽ phải trả trong tương lai và sẽ là điều mà ta hối hận cả đời.
Đúng, sẽ là cả đời ta sống trong sự dày vò..............ta của hiện tại thật đáng trách, ta...........của khi xưa đâu còn, ta.................tìm kiếm cái gọi là kỉ niệm ấy...............
"nếu xin lỗi có thể giải quyết đc mọi việc thì đâu cần đến cảnh sát nứa" là câu ta nói với nhiều người, vậy ta sẽ không dùng nó bởi chính ta có lúc không có trách nhiệm với câu nói của mình.
Nguồn: truyennganhay
Một ngày trôi qua, hai ngày trôi qua, rồi nhiều ngày trôi qua, để một ngày giật mình thảng thốt: Ngày xưa….
Nhà hắn cạnh nhà con bé. Hai nhà cách nhau có vài bước chân, giữa hai nhà có cây trứng cá, hắn thường leo lên mỗi mùa cây trứng cá chín, hái những trái thơm ngon căng mọng nhất, thả xuống cho con bé. Chỉ để được nghe tiếng reo mừng ngọt ngào của con bé.
![]() |
| Ngày xưa xa lắc xa lơ |
Năm 12 tuổi, hắn học lớp năm, con bé học lớp ba, cùng trường. Mỗi sáng, hai đưa rủ nhau đi học. Ngày nắng, trưa về hắn hay lội xuống ao sen gần trường, chọn lá sen to nhất để ngắt cho con bé đội trên đầu che nắng. Ngày mưa hắn cõng con bé qua những khúc đường lầy lội trơn trượt…Buổi chiều, hai đứa thường chăn bò nơi bãi cỏ ven sông cho đến tối mịt mới về. Bao giờ trước khi về hai đứa cũng ào xuống sông vẫy vùng thõa thích. Nước sông quê hắn, ngày ấy trong vắt.
Năm sau, hắn lên lớp sáu, học khác trường. Buổi sáng hắn đi về phía mắt trời lặn, con bé đi về phía mặt trời lên, nhưng chiều nào hai đứa cũng chăn bò bên bãi cỏ ven sông, khi chiều sụp nắng là hai đứa lại vẫy vùng trong dòng nước mát lịm. Ngày ấy, nước sông quê hắn, vẫn còn trong vắt.
Hai năm sau, hai đứa hắn lại học cùng trường. Ngày nắng, hắn vẫn tìm hái những lá sen to nhất cho con bé đội đầu, nhưng ngày mưa con bé không còn cho hắn cõng qua những khúc đường lầy lội trơn trượt nữa, nhiều lần con bé trượt ngã lấm lem trông tội nghiệp mà hắn chẳng biết làm răng. Buổi chiều, hắn với con bé vẫn chăn bò ven sông, nhưng mỗi khi trời tắt nắng chỉ còn một mình hắn tắm, còn con bé bây giờ chỉ thích ngắm mình trong mảnh gương vỡ, mà nó luôn cất trong túi áo.Ngày ấy, nước sông quê hắn vẫn còn trong lắm, nhìn xuông sông là thấy cả bầu trời xanh ngắt.
Nhiều năm sau nữa, hắn đi học xa. Một lần về quê, hắn biết tin con bé đã có chồng. Nước sông quê hắn, vẫn trong vắt một màu trời xanh.
Chiều qua, hắn nhận được tin nhắn từ một số điện thoại lạ: Đến quán River Side uống cà phê, mình ngồi ghế sát sông. Hắn nghĩ, chắc bạn bè quen, nên biết nó thích ngồi sát sông mỗi khi uống tại quán nay.
Hắn đến, và bất ngờ, nơi cái ghế hắn thường ngồi là con bé ngày xưa, bây giờ tóc đã chớm bạc…
Hắn ngồi xuống bên cạnh, đốt thuốc. Hai đứa lặng im, nhìn ra sông…
Sông vẫn chảy, nhưng nước đục ngầu màu đất núi. Hai đứa hắn nhìn mãi xuống giòng sông, nhưng không còn thấy bầu trời xanh ngắt ngày xưa….
Ôi, ngày xưa, đã xa lắc xa lơ mất rồi….
Nguồn: truyennganhay
Cuộc đời là 1 trò chơi, và trò chơi nào cũng có luật của nó. Cuộc đời bạn cũng vậy.
![]() |
| 10 điều luật làm người |
1 – Bạn có 1 cơ thể, 1 và chỉ 1. Dù bạn thích nó hay ghét nó, thì nó cũng vẫn là của bạn. Giữ gìn nó cho tốt vào.
2 – Trong thời gian dài tới, bạn sẽ học được nhiều bài học bổ ích, từ 1 ngôi trường. Nó có tên là Trường Đời.
3 – Lỗi lầm thực chất là những bài học. Trưởng thành là 1 quá trình của những trải nghiệm, sai lầm, và thử thách. Chừng nào bạn còn thất bại mà vẫn dám tiếp tục trải nghiệm, thì bạn vẫn còn tiếp tục trưởng thành.
4 – Các bài học sẽ lặp đi lặp lại cho tới khi bạn học được chúng. Một bài học sẽ xuất hiện dưới nhiều hình thức khác nhau, nhiều cái giá phải trả khác nhau và chỉ chấm dứt cho tới khi bạn học được
5 – Việc học không bao giờ kết thúc. Không có quãng thời gian nào trong cuộc đời của bạn không đi kèm với việc học. Nếu bạn còn sống, có nghĩa là vẫn còn những bài học dành cho bạn.
6 – Ngày mai không phải là thời điểm tốt hơn hiện tại. Khi cái “ngày mai” của bạn đến và trở thành hiện tại, bạn sẽ lại so sánh nó với cái “ngày mai” khác. Cái “bây giờ” mới chính là khoảng thời gian hoàn hảo nhất dành cho bạn.
7 – Những người xung quanh là cái gương của chính bạn. Bạn sẽ không Yêu hay Ghét 1 điều gì đó từ họ, cho tới khi nó phản chiếu những điều bạn thích hay ghét về chính bản thân mình.
8 – Cuộc đời nằm trong tay bạn. Với tất cả những dụng cụ, tài nguyên bạn đang có, bạn làm gì với nó là quyền của bạn. Sự lựa chọn là của bạn.
9 – Câu trả lời cho tất cả những thắc mắc, vấn đề về cuộc sống nằm trong chính bạn. Để tìm được câu trả lời, tất cả những gì bạn cần làm là quan sát, lắng nghe, hiểu rõ và tin tưởng chính bản thân mình.
10 – Dù muốn hay không, thì bạn cũng sẽ quên hết những điều này.
__Cherie Carter-Scott__
1. Giới tính
Nhiều cha mẹ thật thà chia sẻ, họ thực sự cảm thấy khó khăn khi phải nói với con về vấn đề giới tính. Nó thực sự là một vấn đề khó khăn mà bất cứ cha mẹ nào cũng phải đối mặt, vấn đề là thời điểm nào thì nên bắt đầu mà thôi.
Các nhà tâm lý học cho rằng, đây là một trong những vấn đề cha mẹ bắt buộc phải dạy con, thậm chí là nói thường xuyên.
Khi con của bạn đủ lớn để thắc mắc những vấn đề về giới tính, bạn cần nghiêm túc trò chuyện với con về vấn đề này nếu như bạn muốn con mình có những hiểu biết lành mạnh.
Nếu bạn làm được như thế, cược là con bạn sẽ hiểu rõ hơn rất nhiều về vấn đề này, nó sẽ bớt đi sự tò mò và hiểu được khi nào là thích hợp. Bạn không cần phải đề cập đến an toàn tình dục khi chưa đến thời điểm thích hợp.
2. Rượu và ma túy
Hãy kể cho con nghe về những bài học cuộc sống của những người đã từng là nạn nhân của rượu và ma túy. Điều quan trọng các nhà tâm lý muốn nhắn nhủ tới cha mẹ là hãy nói vấn đề này với con bằng thái độ thật nghiêm túc nhưng không cần phải tỏ ra không cần phải tỏ ra quá đau đớn.
![]() |
| 6 điều bằng mọi giá cha mẹ đều phải nói với con |
Con bạn có thể sẽ không thích thú gì cho lắm với những câu chuyện như thế, nhưng nếu bạn không nói, một ngày nào đó có thể gia đình bạn sẽ bị tổn thương, thậm chí tồi tệ hơn thế, nếu bạn không biến chúng thành kinh nghiệm học tập cho con bằng cách nói về chúng một cách nghiêm túc với con bạn.
3. Cái chết
Trong quá trình trưởng thành, trẻ thường chứng kiến rất nhiều về sự ra đi của vật nuôi hoặc người thân trong gia đình. Sự quan tâm về cái chết của đứa trẻ giống như sự quan tâm về những vấn đề tệ hại nào đó mà chúng thường nghĩ ra trong khi chúng đánh răng, đó thường là khởi đầu cho cả tá câu hỏi cần được giải quyết một cách tế nhị.
Nhưng đừng vì con bạn không hỏi về chúng nữa mà cho rằng trẻ không quan tâm đến vấn đề đó nữa. Sẽ không có gì sai trái nếu bạn quay trở lại vấn đề một cách từ từ để đảm bảo rằng không có sự quan tâm của chúng nào rơi rớt lại. Bạn sẽ trở thành một ông bố bà mẹ tuyệt vời.
4. Tiền bạc
Đến một lúc nào đó, con bạn sẽ tự đặt ra một số câu hỏi như: Tiền từ đâu ra? Gia đình mình thuộc đẳng cấp nào trong xã hội? Đây chính là lúc bạn cần nói với con về vấn đề tiền bạc. Điều tuyệt vời nhất là bạn nên nhắc nhở chúng về việc dù chúng đang đứng ở đâu, đó chỉ là một phân tầng trong xã hội mà thôi.
Một cuộc thảo luận về tiền bạc sẽ mở ra cánh cửa cho sự thảo luận về các giá trị và nếu như bạn thảo luận vấn đề này một cách thẳng thắn thì con của bạn sẽ có cơ hội tốt hơn để không bao giờ sai lầm trong việc nhìn nhận giá trị bản thân so với giá trị thực tế.
5. Bắt nạt
Không ai thích những kẻ chuyên đi bắt nạt người khác. Nhưng có một thực tế là con của bạn sẽ bị bắt nạt một hoặc nhiều lần vào thời điểm nào đó. Nhưng bắt nạt thường bắt đầu dần dần. Vì vậy, ngay khi có những dấu hiệu đầu tiên, bạn nên hành động tích cực bằng cách khuyến khích con mạnh mẽ, thẳng thắn lên để những kẻ bắt nạt phải tôn trọng mình.
Với sự huấn luyện của bạn, hẳn con bạn dần dần sẽ xử lý những chuyện như vậy với sự tự tin. Và điều buồn cười về những kẻ hay đi bắt nạt là chúng thường “nản chí” khi đối mặt với những nạn nhân tự tin như vậy.
6. Internet
Internet là kho tri thức vô hạn nhưng cũng là cái bẫy nguy hiểm khôn lường. Hãy thường xuyên nói chuyện với trẻ về thế giới thực mà chúng ta sống hằng này cũng như về thế giới ảo trên mạng.
(Sưu tầm)
Cuộc sống này đôi khi có những nỗi đau chẳng thể gọi thành tên, có những điều mà lý trí chẳng giải thích nổi và trái tim thì cứ tự ý quyết định…
![]() |
| Hãy học cách mỉm cười với cuộc sống |
Dạo này tớ thấy cậu gầy đi nhiều, dù cậu vẫn tươi cười và nói huyên thuyên, nhưng tớ cảm nhận rằng cậu đang có tâm sự, chẳng qua cậu đang cố ép mình vui trước mặt mọi người thôi.
Có lẽ cậu sợ mọi người biết cậu đang buồn phải không? Cậu không muốn ai thương hại mình! Đừng che giấu những nỗi buồn của mình bằng những cảm xúc không có thật!
Cậu, dạo này mất ngủ triền miên, đêm online rất khuya ngồi trước máy mà chẳng biết phải làm gì, cứ nhìn như thế, cứ gõ những dòng vô nghĩa trong bản word và xóa đi lúc nào chẳng hay.
Cậu mở máy như một thói quen và cứ nhìn chăm chăm vào màn hình. Cậu mong tìm được một người bạn cũng online khuya như cậu, mong tìm được một ai đó để tâm sự, một chút thôi, nhưng dường như cậu đang thất vọng?
Cậu biết đấy,có đôi lúc nhìn sang bên cạnh, cậu chẳng thể tìm thấy ai. Có đôi lúc cậu cần một người để lắng nghe, nhưng đâu phải mọi việc lúc nào cũng suôn sẻ.
Tớ đã nghe đâu đó một câu nói “những người hay cười là những người dễ buồn nhất” cậu hay cười, nụ cười của cậu làm nhiều người vui lây, lúc ấy cậu rạng rỡ và xinh đẹp hơn bao giờ hết nhưng có đôi lúc tớ… mong nhìn thấy những giọt nước mắt của cậu, tớ muốn nhìn thấy cậu được chính là mình – một trái tim yếu đuối luôn cần được sẻ chia.
Xin cậu đừng sợ người khác thấy mình gục ngã mà cố làm ra vẻ như mình đang mạnh mẽ và đừng cố lao vào một việc gì đấy, miệt mài, say mê như để thời gian trôi qua thật nhanh, để cậu quên đi một chuyện gì đó không vui đến khi mệt nhoài.
Đã làm người ai cũng vậy thôi, ai cũng có lúc yếu đuối và mệt mỏi. Quan trọng là cậu phải biết đối mặt với bản thân mình cậu hãy khóc khi nào cậu muốn, đừng ngại người khác cười mình, cậu hãy khóc vì bản thân mình!
Nhiều khi cậu tự hành hạ bản thân mình. Tớ biết khi ấy cậu thực sự bối rối. Tớ cũng hiểu khi ấy cậu thấy rất mệt mỏi và bốc đồng, tớ sợ mỗi lúc cậu buồn, nỗi buồn của cậu quá lớn, thì cậu sẵn sàng làm những việc tồi tệ nhất có thể. Chỉ trong lúc đó mà thôi. Nhưng … xin cậu hãy nghe tớ. Không ai thương cậu bằng chính bản thân mình đâu … là cậu mà thôi!
Cuộc sống này đôi khi có những nỗi đau chẳng thể gọi thành tên, có những điều mà lý trí chẳng giải thích nổi và trái tim thì cứ tự ý quyết định.
Vì thế mà, hãy cứ yêu thương, hãy cứ ước mơ, hãy cứ là chính bản thân mình, hãy buông tay khi không thể níu giữ, hãy cứ khóc đi nếu như sức chịu đựng vượt qua giới hạn của bản thân và ngủ một giấc thật dài thật sâu để những nỗi buồn sẽ trôi vào quên lãng… Hãy học cách mỉm cười với cuộc sống!
Quay trở về với cậu của ngày hôm qua, tươi vui, trong sáng và đầy sức sống của cô gái tuổi đôi mươi nhé, được không?…
(Sưu tầm)
Bạn đang buồn chán đến mức không thiết tha với nhịp sống sôi động? Bạn đang vùi mình gặm nhấm nỗi buồn? Những cách sau sẽ giúp bạn sớm thoát khỏi tâm trạng đáng chán đó.
![]() |
| 10 cách giúp bạn thoát khỏi nỗi buồn |
1. Gọi cho một người bạn
Cầm lấy điện thoại và gọi cho một ai đó. Một người mà bạn tin cậy để có thể chia sẻ mọi nỗi vui buồn. Hãy khóc – nếu bạn không cầm được nước mắt. Chỉ cần có thể chia sẻ nỗi lòng mình với một ai đó là bạn đã thấy mình vơi được một nửa nỗi buồn.
2. Đi dạo
Hít thở không khí trong lành ở công viên là một cách lấy lại tinh thần hiệu quả. Hãy đi dạo, không nỗ lực như khi bạn tập thể dục mà chỉ đơn giản là ra khỏi giường và chuyển động, bạn sẽ thấy lòng mình thư thái.
3. Hãy tha thứ cho bản thân
Hãy viết những chuyện gì bạn cảm thấy mình đã làm thật xuẩn ngốc, điên rồ trong quá khứ, viết tất cả những sai lầm của mình và cho chúng trôi đi. Tha thứ cho bản thân để bạn có thể thanh thản tập trung cho cuộc sống tươi đẹp trước mắt và không quẩn quanh với những dằn vặt trong quá khứ.
4. Tắm
Một khoảnh khắc riêng tư, yên tĩnh trong phòng tắm sẽ giúp bạn thư thái và yêu đời hơn.
5. Dọn dẹp
Căn nhà bề bộn sẽ càng làm cho bạn cảm thấy cuộc sống mệt mỏi hơn. Hãy bắt tay vào dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, gọn gàng, hoặc đơn giản chỉ là sắp xếp lại phòng. Bạn sẽ thấy “nhẹ” mắt hơn và tâm hồn cũng trở nên dịu dàng hơn.
6. Hãy đặt và cố gắng hoàn tất những mục tiêu nhỏ
Cuộc sống tất bật sẽ khiến bạn cảm thấy stress vì công việc luôn bận rộn mỗi ngày. Hãy đặt ra cho mình những mục tiêu đơn giản như sẽ dọn dẹp nhà tuần hai lần, hay cố gắng tham gia khóa khiêu vũ một lần mỗi tuần. Bạn sẽ thấy vui vẻ yêu đời khi mình hoàn thành những mục tiêu kia.
7. Cười lớn
Hãy đọc truyện cười, xem phim hài, và cười lên thật sảng khoái. Nụ cười là liều doping mạnh giúp bạn lấy lại sự lạc quan trong cuộc sống.
8. Nghe nhạc
Nghe những bản nhạc yêu thích và nhảy theo điệu nhạc, hát to lên nếu bạn muốn. Âm nhạc hàn gắn và thấu cảm những nỗi buồn trong bạn, khiến nỗi buồn trong lòng bạn tan biến dần.
9. Đọc sách
Chìm đắm vào một cuốn sách hay như Đèn không hắt bóng hay Ruồi Trâu, khóc cười cùng nhân vật sẽ giúp bạn thoát ra tâm trạng u ám đang đeo bám.
10. Hãy nhớ rằng ngày mai là một ngày mới
Những gì đem đến cho bạn những nỗi muộn phiền ngày hôm nay sẽ là một động lực mang đến những điều tốt đẹp cho bạn vào ngày mai. Khi mặt trời thức giấc bạn sẽ thấy một con đường mới để bước đi và vươn tới những điều tốt đẹp.
(Sưu tầm)
Mẹ
Lộn xộn, bối rối, con chẳng biết làm gì khác ngoài việc viết thư cho Mẹ.
![]() |
| Góc nhỏ không tên |
Làm ơn hãy giúp con, xin Mẹ hãy giúp con, xin Mẹ chỉ cho con điều con phải làm bây giờ. Con mệt quá Mẹ ơi, Hóa ra tình yêu là như thế Mẹ nhỉ. Con không trách Mẹ làm trái tim con rung động trước anh ấy, cũng không trách vì anh ấy không yêu con. Ngày nào con cũng tỏ ra mạnh mẽ, con làm thế là tốt phải không ạ? Nhưng trái tim một lần nữa lại không thể chịu được khi con biết anh ấy có người yêu. Con nhận ra yêu đơn phương không đau khổ, đau khổ là khi con biết anh ấy yêu người khác mà không phải con.
Con không bao giờ muốn làm người thứ ba, con không bao giờ có ý phá hoại tình cảm của bất kỳ ai. Vậy mà con lại đang buồn như thế này là không được phải Mẹ nhỉ, Mẹ tha thứ cho con nhé. Con biết là con phải mong cho anh ấy hạnh phúc, con cũng mong anh ấy được như thế Mẹ à. Mẹ tin con chứ ? Anh ấy không tin là con yêu anh ấy, cũng đúng thôi, ngay bản thân con còn không tin, con đã tự đánh lừa trái tim nhưng hôm nay con phải sống thật với trái tim của mình, con yêu anh ấy rồi. Hóa ra con cũng có thể yêu.Con không thể quên anh ấy được, viết lá thư chia tay khi đó con cứ nghĩ rằng mọi thứ đã kết thúc, con chẳng sao cả. Lừa mình dối người, đây là lần đầu tiên con rung động trước một người mà, quên được thì chẳng phải là con nữa rồi. Con phải cảm ơn anh ấy đã đánh thức trái tim con, nó không phải gỗ như con từng nghĩ. Con đã sử dụng rất nhiều biện pháp, con tham gia rất nhiều hoạt động có ích,con đi học với luôn tâm sự với bạn bè,con sống rất thoải mái........nhưng sự thực là con không quên được anh ấy.
Con nói với Mẹ rồi đúng không, con không thể yêu thêm ai nữa, con bảo anh rồi con sẽ yêu người khác. Con không làm được đâu, Mẹ biết đúng không,làm chồng con chỉ có thể là anh ấy thôi. Mẹ đã phú cho con trực giác tốt hơn người khác nhưng lần này con sợ con sai rồi. Con luôn nghĩ người con luôn gọi trong mơ, người con luôn tìm kiếm, người nhất định về sau làm chồng con chính là anh ấy. Tại sao con lại luôn nghĩ thế hả Mẹ,không biết tại sao con luôn nghĩ anh ấy có thích,có thương, có để ý đến con. Liệu con có nhầm không Mẹ, dù rằng rất đau khổ nhưng trực giác bảo con vậy đó. Con cần Mẹ giúp đỡ, làm ơn hãy soi đường cho con để con biết việc phải làm, làm ơn nói với con có phải con đang phạm tội không, con không có làm gì hết chỉ là cứ yêu anh vô điều kiện. Yêu người đã từ chối con và đã có người yêu.
Bây giờ con không lý trí được, cầu xin Mẹ soi đường dẫn lối cho con, con luôn mong anh ấy hạnh phúc. Mẹ đừng để con mắc sai lầm Mẹ nhé. Con muốn đợi anh ấy, vì khôngcó anh ấy con sẽ không lấy ai cả. Tất nhiên Mẹ yên tâm con sẽ báo hiếu gia đình,giúp đỡ người mà Mẹ muốn con giúp đỡ.Con sẽ cống hiến hết mình, khi đó con mong Mẹ hãy giúp con nói với bố mẹ của con đồng ý, đừng bắt con lấy chồng Mẹ nhé. Con chỉ lấy anh ấy thôi, không đc thì con sẽ cống hiến hết mình, trở thành thiên thần nơi trần gian. Con có thể làm tất cả theo ý Mẹ, chỉ cần Bố mẹ con yên lòng không lo lắng vì con. Con sẽ trở thành đệ tử của Mẹ. Mẹ hứa với con nhé, Mẹ nhất đinh hứa với con nhé! Còn nếu trực giác của con là đúng, anh ý tốt lắm, anh ý nhất định ủng hộ việc tốt con muốn làm. Con mong giá như anh ấy có thể tin tình cảm của con, anh ý làm con khóc rất nhiều. Mẹ đừng trách anh ấy, cũng đừng làm anh ấy đau khổ, là con tự nguyện toàn tâm toàn ý. Anh ấy không có lỗi, anh ý đã nói rõ ràng ngay từ khi con nói thích anh ấy rồi, một người rất tốt phải không Mẹ ? Nếu bắt buộc Mẹ không cho con làm vợ anh ấy, Làm ơn Mẹ ban cho anh ấy một người vợ thật tốt nhé Mẹ, một người thực lòng yêu thương anh ấy, hết lòng với gia đình với anh ấy, một người làm anh ấy hạnh phúc.
Mẹ làm ơn hãy ôm con trong giấc ngủ, tha thứ cho con khóc nốt hôm nay Mẹ nhé, con không muốn đâu. Chỉ hôm nay nữa thôi, làm ơn cho con được khóc thỏa thích. Con cũng không cầu xin Mẹ cho con quay lại thời điểm thích anh ấy, con không ân hận Mẹ à. Thích là thích thôi, vô điều kiện, con bảo anh ấy con kết thúc rồi nên sẽ không làm anh ấy khó chịu hay bận lòng phải không Mẹ, cũng sẽ không làm ảnh hưởng đến anh vs người yêu của anh phải ko ạ ? Đọc truyện, xem phim con thấy nhân vật yêu đơn phương, thương thầm thật vô lý, ngớ ngẩn. Không nghĩ rồi con cũng thế, con không mong sẽ có ai yêu con vì như thế họ rất đau khổ, con không muốn thế đâu. Cầu mong cho mọi người đều có chân trời bình yên của riêng mình, đừng ai như con. Hôm nay con thấy mệt lắm Mẹ à, con sẽ khồng bao giờ hành động tiêu cực hay làm điều gì có lỗi đâu Mẹ à. Bố mẹ sinh con ra, con còn phải báo đáp, con phải làm nhiệm vụ thiên sứ trên trần gian này. Mẹ giúp con vững bước Mẹ nhé, nốt hôm nay thôi Mẹ à. Trái đất tròn, con vẫn gặp lại anh, con sẽ mỉm cười vui vẻ, anh ấy không bao giờ biết được điều này đâu nên anh ấy vẫn có thể hạnh phúc bên người yêu của mình mà. Là con của Chúa, con biết mình không được ghen ghét đố ký, Mẹ hãy giữ gìn con nhé.
Cuộc sống của con sẽ thêm trang sách mới đó là tình yêu của con với anh ấy, con không bao giờ quên được. Con cũng không đánh mất trái tim nơi anh ấy đâu, như thế tình yêu sẽ trở thành gánh nặng. Mà trái tim con không thể dành riêng cho anh ấy được, con còn bố mẹ ,bạn bè, còn biết bao người cần con yêu thương nên con sẽ luôn giữ lại nơi góc nhỏ trái timcon.Nếu cuộc sống là kỳ diệu thì con mong rằng, giá như anh ấy có thể cảm nhận chút gì đấy về sự chân thành của con, biết rằng ở đâu đó có một cô bé thích anh, chỉ là vậy thôi! Con ích kỷ lắm phải không Mẹ, con rất xin lỗi. Hàng ngày con đều vui vẻ mà, sẽ chẳng ai biết được điều này đâu. Con cũng không làm anh ấy buồn đâu, có lẽ anh nghĩ con trẻ con, tình cảm sẽ trôi như mây gió.
Thực ra khi nghĩ vậy trái tim con buồn lắm, rất khó chịu Mẹ à. Nhưng cũng chẳng thể làm gì khác được, Mẹ dạy :" Khi yêu một người không nhất thiết phải có được người đó", con biết Mẹ à nhưng mỗi lần nghĩ vậy Trái tim con lại nghẹn ngào, không kìm được. Hai từ " Chấp nhận " khó học vô cùng. Đoạn đường của con còn dài và gian nan lắm, xin Mẹ hãy bảo vệ con. Con không thể hứa con không bao giờ buồn như vậy nữa Mẹ à, bởi lẽ như một tiết tấu cần thiết của cuộc sống, sẽ có lúc con thấy buồn và cô đơn. Nhưng con hứa với Mẹ, con nhất định mỉm cười đối mặt, mong Mẹ hãy vỗ về Trái tim con. Con nhất định sống thật mạnh mẽ bởi con biết rằng có rất nhiều Thiên Thần xung quanh luôn yêu thương và bảo vệ con. HOLD ON, PAIN ENDS.
Nguồn: truyennganhay
Mình vốn thích một mái tóc đen huyền, dài thẳng mượt hơn những kiểu tóc hợp thời. Ngày xưa, khi còn học phổ thông, mình cũng từng nuôi tóc dài quá lưng, từng nâng niu chăm sóc như một phần yêu thương của cơ thể.
![]() |
| Mái tóc đen hôm nào |
Mái tóc khi ấy đẫm hương lá bưởi, bồ kết, thoang thoảng cả vị chanh thanh thanh nồng nồng. Cứ hai ba ngày, ngoại lại hái cho mình một nắm lá bưởi, vài trái chanh bảo nấu nước mà gội. Ngoại dặn, gội nước này, tóc vừa đen, vừa bóng, lại không lo rụng bởi những hóa chất như bây giờ.
Ngoại bảo là con gái, chỉ cần nhìn thấy một mái tóc đen dài chấm lưng người ta đã mến bởi cái nết Á Đông hiền thục. Tóc dài được ví như dòng suối trong trẻo, mượt mà.
Nhớ một lần, mình chở một mệ đi nhờ xe. Mệ ngồi sau, vuốt ve rồi tấm tắc khen mái tóc khi ấy, còn dặn đi dặn lại đừng cắt tóc nghe con. Mệ bảo, cháu mệ đứa nào cũng tóc ngắn hết, chẳng chịu để tóc dài như mấy mệ ngày xưa.
Những năm cấp ba, mùa hè nắng nóng, đường đi học lại xa, mình đan tít vừa gọn, vừa đỡ bị rối trong cơn gió Lào. Có khi nóng quá thì búi lên cao như mấy mệ, chẳng có khi nào buông thả thảnh thơi như sau này. Cộng thêm cái nết khó tính nên bị hội bạn đặt biệt danh là “bà già”.
Gần năm năm học đại học, mình vẫn giữ nguyên mái tóc đen dài. Đến lúc ra trường, đi làm rồi, chẳng có thời gian để chăm sóc nó. Ai cũng bảo cắt ngắn đi cho trẻ trung, hiện đại, nhuộm màu, uốn xoăn đi cho sang trọng, quyến rũ.
Có cô bạn, cứ mỗi lần buồn bực chuyện gì lại đi xén bớt mái tóc. Dần dà, tóc cô nàng chẳng bao giờ dài quá vai. Mà con gái hình như ai cũng như ai, cứ buồn bực, thất tình, thất vọng là muốn đi làm mới đầu tóc.
Như mình, có những lúc buồn lắm, lại nghĩ đến việc cắt mái tóc dài rồi đổi kiểu như những cô nàng khác. Dẫu biết rằng, thay đổi kiểu tóc chẳng thể làm tan đi nỗi buồn nhưng ít nhất nó làm mình nghĩ nỗi buồn đã theo mớ tóc cũ kỹ ấy ra đi.
Mình nghe bạn, cắt tóc, nhuộm màu để mong chờ sự thay đổi mới mẻ chỉ trong mường tượng. Những nhát kéo đầu tiên, tóc mình dần dà rớt xuống sàn nhà lạnh tanh, cảm giác như mất đi điều gì lớn lao lắm. Nhìn vào gương, thấy con bé lạ hoắc với mái tóc mà theo anh thợ là đã chọn màu nhạt nhất theo ý khách hàng. Lúc ấy, tự nhiên bỗng muốn òa khóc vì điều gì mơ hồ chả rõ.
Đầu óc cảm giác nhẹ bẫng đi cứ như vứt bỏ được khối nặng lâu nay, bởi tóc mình vốn dày. Thế mà, con tim lại nặng trĩu, chẳng biết sự thay đổi choáng ngợp này có đem đến cho mình những đổi thay tốt đẹp hơn.
Mái tóc bây giờ mang màu nắng nhạt, ngắn chỉ vừa vai. Đúng là trông mình trẻ ra hơn nhiều. Bạn hỏi, mình vừa ý không, rồi xem chừng vẻ mặt mình lúc đó, nó an ủi, xấu gì chứ xấu tóc thì mấy hồi, lại dài, lại đen giờ đó mà.
Mình bật cười cái kiểu ba phải của nó, khuyên răn người ta thay màu tóc để thay đổi bản thân, thay đổi cuộc đời rồi lại đi nói những lời nghe buồn rười rượi thế kia.
Sau bao ngày, mình thấy chẳng có gì thay đổi kể từ khi tóc màu đen chuyển qua màu nắng như bây giờ. Lâu lắm, tóc mình cũng chẳng đọng lại hương bưởi lẫn bồ kết. Ngoại thẫn thờ, lá bưởi đầy ra đó mà chẳng đứa nào buồn hái gội.
Cô em gái vừa tốt nghiệp cấp ba xong, lại ao ước vào phố để cắt phăng mái tóc dài, nhuộm màu nâu đỏ, uốn xoăn kiểu này kiểu kia. Mình nhớ hôm tổng kết ở trường, nó buông thả mái tóc dài rồi đằm thắm với bộ áo dài trắng tinh khiết, trông đẹp hơn bất cứ lúc nào hết.
Suy cho cùng, mái tóc cũng chẳng làm nên một nhân cách hay tâm hồn, nhưng với mình, nó tựa như một điều gì yêu thương giàu ý nghĩa.
Bỗng nhiên lại thấy ngẩn ngơ, hẫng hụt như vừa vụt mất đi một điều đẹp đẽ của ngày xưa cũ. Tự nhủ, thôi, đây là lần đầu, lần cuối ta mang màu tóc của nắng, bận sau sẽ lại trở về với tóc đen huyền của ngày xưa mà thôi.
Nguồn: dantri
"Cứ ngày này mỗi năm tôi lại nhớ ngày này những năm trước đó..."
Mẹ bảo ngày xưa mẹ yêu áo dài trắng. Yêu tà áo học sinh. Đã có lúc em mơ hồ không hiểu: Dạo mới quen biết nhau, áo dài đối với em chỉ là một thứ mà rồi thì bất cứ ai cũng phải có; là thêm một chút nữ tính, một chút dịu dàng cho cô bạn thường ngày vốn ham chạy nhảy; là thêm một bận bịu vào những hôm trời chợt trở gió to...
Bây giờ thì em cũng như mẹ hồi ấy. Em đã hiểu vì sao mẹ yêu áo dài đến thế. Trước tiên có lẽ vì áo dài đẹp, đẹp lắm, nét đẹp e ấp ngại ngùng của một thiếu nữ tuổi đôi mươi. Em yêu màu trắng tinh khôi duyên dáng ấy. Màu trắng lấp ló tinh nghịch giữa những cánh phượng xoay tít. Màu trắng trong sáng đến vô tư làm nôn nao tâm hồn ai đó. Màu trắng của những tà áo mỏng manh hững hờ buông mình trên gió. Màu trắng quyện vào màu đen sóng tóc mềm mại. Màu trắng của những trang đời đầu tiên, của những trang thơ bỏ dở. Màu trắng của những ngây ngô tuổi đầu đời, của những tình cảm buổi đầu còn ngây dại. Màu trắng của nhiệt huyết sôi nổi trẻ trung...
![]() |
| Áo dài ơi! |
![]() |
| Áo dài ơi! |
Có những lúc em bỗng thấy lòng thoáng buồn khi nhìn phượng lại sắp sửa nhóm lửa hồng. Mùa thi lại đến. Đến trong cái nắng Hè vàng rực. Mùa thi lướt qua em và áo dài bằng cái không khí căng thẳng đầy mệt mỏi là những đêm chong đèn ôn bài đến tận sáng, những ngày gật gù bên trang sách, rồi em cứ thế lại viết thêm vào cuốn đời học sinh những trang cuối cùng, nó ngày một dày thêm, dày thêm, đầy ắp những vui buồn. Những ngày tháng thi cử tưởng như áo dài cũng bớt tươi đi một chút. Áo dài hiền dịu hơn. Áo dài lặng lẽ để dành niềm vui cho ngày kết thúc.
Và rồi, ở một độ tuổi nào đó, khi đã trưởng thành hơn chút ít, hoặc phải tới khi đã thành cha, thành mẹ, có những người, có những lúc sẽ lại nhớ áo dài da diết. Thời gian muôn đời vô thủy vô chung. Không ai có thế sống trog một khoảnh khắc mãi mãi. Nhưng có những khoảng khắc đã trở thành bất diệt. Có những kỉ niệm hóa thạch cùng thời gian. Vĩnh cửu. Như nỗi nhớ và tình yêu tà áo dài trắng ấy. Em may mắn nhận ra mình vẫn còn áo dài bên cạnh. Em đã kịp yêu áo dài, và kịp nhớ tà áo ấy ngay cả khi chưa rời xa nó. Những trang cuối cùng của đời học sinh, em sẽ viết thật chậm, thật kĩ, thật đẹp. E vẫn sẽ mãi là một người học trò, đời em còn lắm chuyến đò đưa... Và một ngày nào đó, em cũng sẽ nói với một đứa trẻ rằng: Ngày xưa, em yêu tà áo dài trắng!
Tản mạn nhân kỉ niệm 30 năm Ngày Nhà giáo Việt Nam.
Cảm ơn những người chèo đò, những người đã mối lái tình con đến văn chương cao cả.
Nguồn: yume
Cuộc sống dạy cho ta những bài học quý giá mà ta nên biết trân trọng để đứng vững giữa cuộc đời! Cùng đọc và suy ngẫm những bài học cuộc sống ý nghĩa!
Bài học về sự quan tâm
Trong tháng thứ hai của khoá học y tá, vị giáo sư của chúng tôi đã cho chúng tôi một câu hỏi hết sức bất ngờ trong bài thi vấn đáp. Tôi đã lướt qua hầu hết các câu hỏi trong bài thi, và ngạc nhiên dừng lại ở câu hỏi cuối cùng: “Hãy cho biết tên người phụ nữ quét dọn trường học của chúng ta?”. Một câu hỏi không có trong chuyên môn, chắc đây chỉ là một câu hỏi đùa thôi. Tôi đã nghĩ vậy! Thật ra, tôi đã nhìn thấy người phụ nữ đó vài lần. Cô ấy cao, tóc sẫm màu và khoảng chừng 50 tuổi nhưng làm sao mà tôi có thể biết được tên cô ta cơ chứ?
Tôi đã kết thúc bài làm của mình với câu cuối cùng bị bỏ trống.
Cuối giờ kiểm tra, một sinh viên đã hỏi vị giáo sư: “Liệu ông có tính điểm cho câu hỏi cuối cùng kia không?”, ông ta trả lời: “Chắc chắn rồi”, rồi ông nói tiếp: “Trong công việc, các em sẽ gặp rất nhiều người, tất cả họ đều quan trọng, họ xứng đáng được nhận sự quan tâm của các em, dù chỉ là một nụ cười hay một câu chào”.
Tôi đã không bao giờ quên bài học đó trên mỗi bước đường đời của mình sau này, và tôi cũng không bao giờ quên tên của người phụ nữ đó - cô Dorothy.
![]() |
| 5 bài học rất cần cho cuộc sống |
Bài học về sự giúp đỡ
Trong một đêm mưa bão bất thường trên đường phố Alabama vắng vẻ, lúc đó đã 11:30 khuya, có một bà lão da đen vẫn cứ mặc cho những ngọn roi mưa quất liên hồi vào mặt, cố hết sức vẫy vẫy cánh tay để xin đi nhờ xe.
Một chiếc xe chạy vút qua, rồi thêm một chiếc xe nữa, không ai để ý đến cánh tay dường như đã tê cứng vì lạnh cóng. Mặc dù vậy, bà lão vẫn hy vọng và vẫy chiếc xe kế tiếp. Một chàng trai da trắng đã cho bà lên xe (mặc cho cuộc xung đột sắc tộc 1960). Bà lão trông có vẻ rất vội vã, nhưng cũng không quên cám ơn và ghi lại địa chỉ của chàng trai.
Bảy ngày trôi qua, cánh cửa nhà chàng trai tốt bụng vang lên tiếng gõ cửa. Chàng trai ngạc nhiên hết sức khi thấy một cái ti vi khổng lồ ngay trước cửa nhà mình. Một lá thư được đính kèm, trong đó viết: “Cám ơn cháu vì đã cho bà đi nhờ xe vào cái đêm mưa hôm ấy. Cơn mưa không những đã làm ướt sũng quần áo mà nó còn làm lạnh buốt trái tim và tinh thần của bà nữa. Rồi thì lúc đó cháu đã xuất hiện như một thiên thần. Nhờ có cháu, bà đã được gặp người chồng tội nghiệp của mình trước khi ông ấy trút hơi thở cuối cùng. Một lần nữa bà muốn cám ơn cháu đã không nề hà khi giúp đỡ bà.”
Cuối thư là dòng chữ: “Chân thành - Bà Nat King Cole”.
Bài học về lòng biết ơn
Vào cái thời khi mà món kem nước hoa quả còn rất rẻ tiền, có một câu chuyện về cậu bé 10 tuổi thế này: Ngày nọ, Jim - tên của cậu bé - sau một hồi đi qua đi lại, ngó nghiêng vào cửa hàng giải khát đông nhất nhì thành phố, nơi có món kem nước hoa quả mà cậu rất thích, mạnh dạn tiến lại gần cái cửa, đẩy nhẹ và bước vào. Chọn một bàn trống, cậu nhẹ nhàng ngồi xuống ghế và đợi người phục vụ đến.
Chỉ vài phút sau, một người nữ phục vụ tiến lại gần Jim và đặt trước mặt cậu một ly nước lọc. Ngước nhìn cô phục vụ, cậu bé hỏi: “Cho cháu hỏi bao nhiêu tiền một ly kem nước hoa quả ạ?”. “50 xu“, cô phục vụ trả lời. Nghe vậy, Jim liền móc trong túi quần ra một số đồng xu lẻ, nhẩm tính một hồi, cậu hỏi tiếp: “Thế bao nhiêu tiền một ly kem bình thường ạ?”. “35 xu”, người phục vụ vẫn kiên nhẫn trả lời cậu bé mặc dù lúc đó khách vào cửa hàng đã rất đông và đang đợi cô. Cuối cùng, người nữ phục vụ cũng mang đến cho Jim món kem mà cậu yêu cầu, và sang phục vụ những bàn khác. Cậu bé ăn xong kem, để lại tiền trên bàn và ra về.
![]() |
| 5 bài học rất cần cho cuộc sống |
Khi người phục vụ quay trở lại để dọn bàn, cô ấy đã bật khóc khi nhìn thấy 2 đồng kẽm (1 đồng bằng 5 xu) và 5 đồng xu lẻ được đặt ngay ngắn trên bàn, bên cạnh 35 xu trả cho ly kem mà Jim đã gọi - Jim đã không thể có món kem nước hoa quả mà cậu ấy thích bởi vì cậu ấy chỉ có đủ tiền để trả cho một đĩa kem bình thường và một ít tiền boa cho cô.
Bài học về sự tự giác và trách nhiệm
Xưa thật là xưa, có một ông vua nọ, một hôm ông ta sai quân lính đặt một tảng đá lớn nằm chắn ngang đường đi. Xong, ông nấp vào một bụi cây gần đấy và theo dõi.
Lần lượt ông ta thấy, những thương nhân giàu có đi qua, rồi đến những cận thần của ông đi qua, nhưng không ai có ý định xê dịch tảng đá sang bên nhường chỗ cho lối đi cả, họ chỉ lẩm nhẩm đổ lỗi cho nhà vua vì đã không cho người giữ sạch sẽ con đường.
Một lúc sau, nhà vua nhìn thấy một người nông dân đi tới với một xe rau cồng kềnh nặng trĩu. Nhìn thấy tảng đá, người nông dân liền ngừng xe và nhảy xuống đất, cố hết sức mình ông ta đã đẩy được tảng đá sang bên kia vệ đường. Vừa làm ông ta vừa lẩm bẩm: “Thật không may nếu có ai đó không thấy mày và vấp phải, chắc là sẽ đau lắm đây”. Xong đâu đấy, khi người nông dân quay trở lại xe để tiếp tục đi, bỗng ông nhìn thấy một bao tiền to đùng đặt ngay chỗ mà ông đã di chuyển tảng đá. Đó là một một món quà của đức vua cho người nào dịch chuyển được tảng đá.
Câu chuyện của người nông dân này đã giúp chúng ta nhận ra một điều quý giá mà rất nhiều người trong chúng ta không bao giờ nhận thấy: Vật cản đôi khi cũng có thể là một cơ hội tốt.
Bài học về sự hy sinh
Đã lâu lắm rồi, nhiều năm đã trôi qua, khi tôi còn là tình nguyện viên tại một bệnh viện, tôi có biết một cô gái nhỏ tên Liz - cô bé đang mắc phải một căn bệnh hiểm nghèo.
Cơ hội sống sót duy nhất của cô là được thay máu từ người anh trai 5 tuổi của mình, người đã vượt qua được cơn bạo bệnh tương tự một cách lạ thường nhờ những kháng thể đặc biệt trong cơ thể. Bác sĩ đã trao đổi và giải thích điều này với cậu bé trước khi yêu cầu cậu đồng ý cho cô em gái những giọt máu của mình. Lúc ấy, tôi đã nhìn thấy sự lưỡng lự thoáng qua trên khuôn mặt bé nhỏ kia. Cuối cùng, với một hơi thở thật sâu và dứt khoát, cậu bé đã trả lời: “Cháu đồng ý làm điều đó để cứu em cháu”.
Nằm trên chiếc giường kế bên em gái để thuận tiện hơn cho việc truyền máu, cậu bé liếc nhìn em gái và đôi mắt ngời lên niềm vui khi thấy đôi má cô bé hồng lên theo từng giọt máu được chuyền sang từ người cậu. Nhưng rồi, khuôn mặt cậu bỗng trở nên tái xanh đầy lo lắng, cậu bé ngước nhìn vị bác sĩ và hỏi với một giọng run run: “Cháu sẽ chết bây giờ phải không bác sĩ?” Thì ra, cậu bé nhỏ của chúng ta đã nghĩ rằng cậu ta sẽ cho cô em gái tất cả máu trong người mình để cứu cô bé và rồi cậu sẽ chết thay em mình.
Bạn thấy không, sau tất cả những hiểu lầm và hành động của mình, cậu bé đã có tất cả nhờ đức hy sinh…
Cuộc sống có câu: “Hãy cho đi thứ bạn có, rồi bạn sẽ được đền bù xứng đáng”.
Nguồn: nhật kí cuộc sống
Đứng trước khó khăn thử thách, nếu chúng ta bỏ cuộc ngay từ phút đầu tiên, chúng ta sẽ không bao giờ biết mình có thể làm được những việc to lớn như thế nào.
Câu chuyện về người thầy giáo dạy toán ra một bài kiểm tra đặc biệt. Thầy cho phép các học trò tự chọn 1 trong 3 loại đề bài sau: Đề thứ nhất gồm một số câu dễ và một số câu khó, nếu làm được thì điểm tối đa sẽ là 10 điểm. Đề thứ 2 gồm những câu tương đối dễ, và điểm tối đa cho loại đề này là 8 điểm. Đề thứ 3 chỉ gồm những câu hỏi dễ và điểm tối đa là 6 điểm.
Cả lớp ai cũng muốn được điểm 10, nhưng khi đứng trước sự lựa chọn thì không ai dám chọn đề số 1. Cả những bạn học khá nhất lớp cũng chỉ dám chọn loại đề số 2. Còn lại chọn đề số 3.
![]() |
| Bài kiểm tra đặc biệt |
Sau 1 tuần, thầy phát bài kiểm tra, tất cả các học sinh đều thắc mắc, dù mình có làm đúng hết các câu hay sai một vài chỗ, thì đều nhận được số điểm tối đa cho loại đề đã chọn. Thầy giáo từ tốn giải thích: đây là bài kiểm tra đặc biệt: kiểm tra sự tự tin. Tất cả các em đều mong muốn được điểm cao, nhưng khi đứng trước thử thách thì lại đánh mất sự tự tin cần thiết. Có một số bạn có cách giải bài rất thông minh, nhưng lại không dám chọn đề bài số 1 để có cơ hội được điểm 10, dù đề số 1 và số 2 giống hệt nhau, thầy chỉ thay đổi thứ tự lại một chút"
Không cần phải giải thích quá nhiều về bài học này. Hãy tự mình làm một bài kiểm tra tương tự để xem bản lĩnh và sự tự tin của bản thân chúng ta đã đủ lớn để bất chấp khó khăn, vượt qua thử thách và gặt hái những thành công?
Hãy vững tin, làm những việc bạn không dám làm, để có được những điều bạn ao ước mà chưa có được.
Nguồn: nhật kí cuộc sống
![]() |
| Những lời khuyên ý nghĩa mẹ dành cho con gái… |
1. “Hãy luôn yêu bản thân mình trước khi con yêu người khác”
Tự chăm sóc bản thân là biểu hiện của việc yêu thương mình… Nếu con không thể yêu thương và trân trọng bản thân thì con mong sao người nào đó có thể yêu con thực sự?
2. Đừng biến nỗi buồn thành thói quen
Con có thể buồn, có thể khóc, nhưng nhớ là chỉ trong giây lát. Sau đó, con hãy bỏ ra khỏi đầu tất cả những điều không đáng để nghĩ, không đáng để nhớ. Nỗi buồn không đáng sợ. Nó chỉ đáng sợ khi con biến nó trở thành thói quen… Hãy giữ bản thân ở trạng thái cân bằng để luôn tràn đầy sức mạnh. Và hãy luôn là cô gái có nụ cười tiếp sức cho người khác, con nhé…
3. Con cần tình yêu chứ không cần một người đàn ông
Xung quanh con vẫn còn rất nhiều người đàn ông tốt và xứng đáng hơn là kẻ đã quay lưng lại với mình…. Nếu con quá coi trọng, vật vã vì người đàn ông đã làm con đau lòng, con sẽ khó có thể đứng lên và bắt đầu lại từ đầu.
4. Từ bỏ thói quen là việc cần phải rèn luyện
Con đừng bao giờ nghĩ rằng mình không thể sống thiếu người đó, không thể chia tay, không thể tìm được và không thể yêu ai được nữa… Con hãy nhớ “Gieo hành vi gặt thói quen”. Sau này con hãy rút kinh nghiệm, kể cả trong tình yêu hay hôn nhân, phải luôn rèn luyện để mình tự chủ, độc lập và bản lĩnh, và luôn có thể nói “sẵn sàng” với việc từ bỏ một thói quen không tốt.
5. Đừng gắn thất bại với tình yêu và cảm xúc của bản thân
Chia tay không nghĩa là trái đất sụp đổ. Đổ vỡ không có nghĩa là thất bại. Đừng gắn thất bại với cảm xúc cá nhân để dằn vặt bản thân mình… Hãy cảm ơn tình yêu đó vì đã để lại trong con nhiều cảm xúc đến vậy.
6. Đã yêu đừng bao giờ nói câu “hối tiếc”
“Hối tiếc” là từ mẹ không muốn có trong suy nghĩ của con, không chỉ ở tình yêu mà trong mọi việc… Hãy mạnh mẽ và quyết đoán lên con. Hãy học cách chấp nhận sai lầm và đứng lên từ thất bại. Đó mới là cách nghĩ và hành động khôn ngoan của một cô gái trưởng thành…
7. Học cách tha thứ
Hãy tha thứ cho tất cả những việc họ đã làm không phải với ta. Không phải vì họ, mà vì chính bản thân mình con ạ! Rồi sau này con sẽ ngồi và nghĩ lại mọi chuyện của ngày hôm nay, tự nhủ “sao khi xưa mình lại hâm quá thế…”. Đôi khi người buông tay con mới là người quan tâm con nhất đấy con ạ!
8. Thời gian là liều thuốc quý giá
Thời gian có thể khiến mọi vết thương đóng vẩy và liền da, bất kể là gì con ạ… Mọi thứ rồi sẽ qua con ạ, và hạnh phúc chỉ mỉm cười với những người dũng cảm dám đối mặt với khó khăn mà thôi.
9. Đừng tùy tiện khóc trước mặt đàn ông
Nếu con không thể khiến mình mạnh mẽ để không khóc, thì hãy nhớ điều này: “Người đàn ông làm cho con khóc nhiều nhất có thể là người con yêu nhất. Người hiểu được những giọt nước mắt của con từ đâu là người yêu con nhất. Nhưng, chỉ có người im lặng lau nước mắt cho con mới là người cuối cùng bên con”.
10. Một nửa thế giới yêu thương luôn ở cạnh con
Đôi lúc vì yêu thương một người đàn ông quá mức, mà con quên mất xung quanh mình có cả một nửa thế giới yêu thương luôn dành cho con… Hãy dành thời gian quý báu đó để chăm sóc bản thân và những người thực sự yêu thương con…
11. Tìm lại bản thân và không bao giờ được từ bỏ niềm tin
Hãy tìm lại bản thân mình trước khi trượt dài biến mình trở nên già nua, yếu đuối… Con đừng quên, trời sinh ra chúng ta vốn dĩ không thể nhìn thấy sau lưng để chúng ta hiểu rằng sống vì tương lai chứ không phải vì quá khứ.
12. Sung sướng hay khổ đau không phụ thuộc vào việc con là nam hay nữ
Con nói “làm con gái thật khổ, sau này con sẽ không đẻ con gái để nó phải khổ đâu”… Thành bại hay sướng khổ không nằm ở việc con là trai hay gái. Nó nằm ở việc con sống thế nào, thái độ với cuộc đời ra sao, đối mặt với khó khăn thế nào, và quan điểm hạnh phúc là thế nào…”.
Con hãy tin là cuộc sống rất công bằng… Con hãy tin, trái đất hình tròn và sau cùng “những người yêu nhau sẽ ở bên nhau”. Còn bây giờ, đứng lên nào con gái…
Nguồn: nhật kí cuộc sống




















